Thiên Hạ vương điện bị đốt rụi rồi, ma diễm hừng hực đã biến tòa cung điện ngàn năm thành đống tro tàn.
Bán Ma Bạch Ngữ chậm rãi tiến vào mật thất phía dưới Thiên Hạ vương điện. Một hồi lâu sau, hắn lại xuất hiện bên trong biển lửa trắng xóa, từ từ bay lên không trung.
Lúc này, Cẩn Nhu công chúa trong lòng ngực hắn đã ướt đẫm toàn thân. Hiển nhiên là ngâm qua Bất Hủ tuyền thủy, hoặc có thể nói là tất cả Bất Hủ tuyền thủy cất giữ trong Thiên Hạ vương điện đã được Bạch Ngữ chuyển vào trong cơ thể Bạch Cẩn Nhu.
Chẳng qua là Cẩn Nhu công chúa vẫn không có tỉnh lại.
"Quả nhiên, phục sinh không được."
Ly lão nhi lắc đầu, thở dài một hơi rồi nió:
"Nếu tiểu công chúa sống lại sẽ có thể đè xuống oán khí trong lòng Bán Ma Bạch Ngữ, phục sinh không được sợ rằng Thiên Hạ thành khó thể bình an."
Bán Ma Bạch Ngữ trôi nổi phía trên Thiên Hạ vương điện, cặp mắt hắn lộ vẻ thống khổ ngó chừng khuôn mặt tái nhợt của Bạch Cẩn Nhu.
"Các ngươi … chôn cùng nữ nhi của ta !"
Bỗng nhiên, Bán Ma Bạch Ngữ ngẩng đầu lên trời điên cuồng gầm thét.
Để cho mọi người chôn cùng.
Trước một khắc, Bán Ma Bạch Ngữ vẫn duy trì một chút lý trí và nhân tính.
Nhưng khi hắn phát hiện nữ nhi của mình không có cách nào sống lại, hắn lập tức nổi điên, hoàn toàn buông lỏng để cho ma tính chiếm cứ cơ thể mình.
Oán khí trên người hắn tăng cường trong nháy mắt, ba người Sở Mộ cách Bán Ma Bạch Ngữ mấy chục dặm vẫn có thể cảm giác được không khí trong thành dần dần đậm đặc, ngay cả hít thở cũng làm cho linh hồn tê buốt.
Tròng mắt Bán Ma Bạch Ngữ nhìn lên bầu trời hắc ám, sau đó đột nhiên há miệng bắn ra một đạo Dị quang khổng lồ xuyên phá trường không. Chỉ lát sau, luồng năng lượng Dị hệ kia từ từ mở rộng ra biến thành cột trụ ma diễm trắng bạc nối liền giữa trời với đất.
Ngân Trụ oanh kích màn trời trực tiếp đục thủng không gian, lấy nó làm trung tâm bắt đầu phóng ra từng đợt từng đợt sóng gợn màu bạc vô cùng bắt mắt.
Không gian sóng gợn chiếm cứ phạm vi càng lúc càng lớn, giống như một bàn tay khổng lồ chậm chạp ép xuống Thiên Hạ thành, toàn bộ không gian vang lên thanh âm ‘ùng ùng’ như sấm động.
"Rầm rầm rầm rầm rầm !"
Trường không bỗng nhiên nổ tung.
Bên trong không gian nứt vỡ xuất hiện vô số khối Ma Diễm vẫn thạch từ thế giới khác giáng xuống nhân gian.
Mỗi một khối vẫn thạch kéo theo cái đuôi lửa thật dài vẽ ra quỹ tích mỹ lệ, không khí chung quanh cũng bị thiêu đốt bốc hơi hóa thành hư ảo.
"Ầm !"
Khối Ma Diễm vẫn thạch đầu tiên đánh xuống quảng trường phồn hoa, đông đúc.
Tất cả cư dân gần đó kêu lên sợ hãi, thanh âm huyên náo vang thành một mảnh. Nhưng mà phòng ốc kiến trúc đã bị san thành bình địa, da thịt con người làm sao ngăn cản nổi cơn thịnh nộ của Bán Ma tối cường?
Toàn bộ quảng trường náo nhiệt trực tiếp bốc hơi, vài ngàn người trong đó bị mạt sát trong nháy mắt.
"Ầm !"
Khối vẫn thạch thứ hai oanh kích vào khu dân cư, ma diễm lập tức cháy bùng lên.
Khu dân cư này cách Sở Mộ không xa, trước đó hắn chỉ kịp nhìn thấy một gã Hồn sủng sư triệu hồi Hồn sủng cố gắng đánh nát khối vẫn thạch.
Nhưng mà lực lượng Bán Ma quá mức cường đại, cấp bậc Hồn Chủ không thể chịu nổi một kích. Ngay cả Hồn Hoàng gọi ra chủ sủng phải dốc toàn lực mới có hi vọng ngăn cản một khối vẫn thạch.
Gã Hồn sủng sư hiển nhiên không thể phá hủy Ma Diễm vẫn thạch, sau đó chính hắn cũng bị hóa thành tro bụi cùng với khu dân cư rộng lớn.
Sở Mộ hoảng sợ ngẩng đầu lên quan sát bầu trời, lúc này cả Thiên Hạ thành đã bị không gian sóng gợn bao phủ triệt để, hàng loạt Ma Diễm vẫn thạch từ trên trời giáng xuống những địa phương khác nhau.
Cả tòa Thiên Hạ thành rung động ầm ầm, đường phố nứt nẽ xuất hiện rất nhiều hố to, sâu hoắm như tổ ong. Trong một đoạn thời gian ngắn đã có không biết bao nhiêu tính mạng biến mất dưới biển lửa thịnh nộ của Bán Ma Bạch Ngữ.
Giờ phút này, tòa đại thành ngàn năm cổ kính đứng trước nguy cơ diệt vong. Vô số vẫn thạch trên bầu trời tiếp tục lao xuống không chút lưu tình, linh hồn ma diễm điên cuồng lan tràn ra bốn phía như quỷ hồn đòi mạng.
Mỗi một khối vẫn thạch nổ tung biến thành Hỏa liên rực rỡ, những chính vầng sáng trắng bạc mỹ lệ đó lại là lưỡi hái tử thần thu hoạch tính mạng con người. Một đóa hoa sen nở rộ đại biểu cho hàng ngàn người vô tội tử vong.
Bán Ma phẫn nộ chính là tai nạn kinh khủng nhất thế gian, hắn là chúa tể có quyền thẩm phán hết thảy tính mạng hiện diện bên trong lĩnh vực hắc ám kia.
Liễu Băng Lam ngơ ngác nhìn vẫn thạch đánh xuống, rất nhiều người dân bỏ mạng ở trong sóng lửa vô tình, tâm tình nàng dao động lên tới đỉnh điểm.
Da mặt nguyên lão kịch liệt co quắp, bởi vì tức giận cùng cực đã cắn nát đôi môi lúc nào không biết, máu tươi từ khóe miệng không ngừng tràn ra.
"Không thể để mặc hắn hủy diệt Thiên Hạ thành."
Nguyên lão giận dữ hét lớn một tiếng, khống chế Mính Tiên Điểu đánh tới Bán Ma Bạch Ngữ."Hôm nay :tung hoanh.com tung 3c :) "
Sở Mộ thấy lão nhân này có ý liều mạng vốn định lên tiếng gọi lại, nhưng mà tốc độ Mính Tiên Điểu bay tới cực nhanh, trong nháy mắt đã lướt qua khoảng cách mười mấy dặm.
Vành mắt Liễu Băng Lam cũng đỏ bừng rồi, Bán Ma Bạch Ngữ chỉ thi triển một kỹ năng đã giết chết mười mấy vạn người. Nàng là Nữ Tôn Hồn Điện làm sao có thể trơ mắt nhìn người dân bình thường bị sát hại tàn nhẫn như thế.
"Mẫu thân, đừng làm chuyện điên rồ. Ngươi không phải là đối thủ của hắn."
Sở Mộ thấy Băng Lam cũng muốn tiếp bước nguyên lão, vội vàng kéo nàng lại.
"Nữ Tôn điện hạ, ngài mau dẫn thiếu chủ rời khỏi nơi này. Ngài đi qua cũng không có cách nào ngăn cản hắn, chỉ là hi sinh vô ích mà thôi."
Ly lão nhi cũng chạy tới khuyên nhủ.
"Mẫu thân và ông ngoại ngươi đúng là không thể đánh bại Bán Ma, nhưng chúng ta không ra tay sẽ có rất nhiều người tiếp tục mất mạng."
Băng Lam nói xong, lập tức khống chế Tinh Hà bay về phía Bán Ma Bạch Ngữ.
Sở Mộ ngây ngẩn cả người khi nghe thấy Băng Lam nói câu cuối cùng, nhìn bóng lưng nàng dần dần đi xa, nội tâm hắn phức tạp tới cực điểm.
"Lấy thiên hạ làm nhiệm vụ của mình, có đáng giá không?"
Sở Mộ lẩm bẩm tự nhủ.
"Thiếu chủ, đây cũng là tín niệm giống như ngươi muốn bước lên vị trí đỉnh phong của lĩnh vực Hồn sủng sư. Ngươi có thể làm hết sức mình vì mục tiêu này, mà bọn họ phấn đấu chính là vì bảo vệ Hồn Điện, Thiên Hạ thành và hàng tỷ sinh linh trong thiên hạ. Là vì tín niệm này, bọn họ sẽ không tiếc giao ra tính mạng của mình, thật ra trong lòng mỗi người đều có một thứ đáng giá dùng tính mạng để thủ hộ."
Ly lão nhi đã sống mấy trăm năm, từng gặp qua vô số nhân loại, từng chứng kiến không biết bao nhiêu sự kiện thăng trầm trong cuộc sống. Hắn nói lời này chính là đại biểu cho giá trị và ý nghĩa của nhân sinh.
"Thiếu chủ, mau rời khỏi nơi này. Hi sinh tính mạng vì Hồn Điện, vì Thiên Hạ thành là vinh quang của bọn họ. Nhưng ngươi không cần phải làm theo, chỉ cần ngươi còn sống sẽ có một ngày tự tay mình lật đổ Hồn Minh, sau đó thành lập Hồn Điện một lần nữa. Đó mới là con đường của ngươi, nguyên lão và Nữ Tôn điện hạ cảm thấy kiêu ngạo vì ngươi."
Ly lão nhi vô cùng lo lắng, tiếp tục lựa lời khuyên nhủ Sở Mộ.
Chẳng qua là Sở Mộ tận mắt nhìn thấy mẫu thân và ông ngoại như thiêu thân lao vào lửa đỏ, hắn làm sao có thể xoay lưng rời khỏi? Tín niệm của hắn là nắm lấy lực lượng đỉnh phong, nhưng bỏ mặc người thân tử vong trước mắt mình thì tín niệm kia có còn giữ vững được không?
"Khặc khặc khặc !"
Vào lúc này, thanh âm Bạch Ma Quỷ bỗng nhiên vang lên bên tai Sở Mộ.
Không chỉ là nhân loại, Hồn sủng cũng có mục tiêu phấn đấu của riêng mình, đến lúc cần thiết nó sẽ giao ra tính mạng không chút do dự. Mà Bạch Ma Quỷ theo đuổi chính là đánh bại phụ thân của mình, trở thành Yểm Ma vương giả chân chính.
Ma diễm chậm rãi bốc lên quanh thân Bạch Ma Quỷ, giờ phút này một luồng chiến ý mãnh liệt bắt đầu xung kích tinh thần Sở Mộ. Hắn có thể cảm giác được linh hồn Bạch Ma Quỷ đang trở nên cường đại hơn.