Mục lục
[Dịch] Sủng Mị
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sở Mộ dứt khoát cưỡi cùng với Diệp Khuynh Tư, tốc độ chạy của Tử Sam Mộng Thú cũng không có chậm.

Đi qua thông đạo thẳng tắp kia, hai bên mang cho người ta áp lực vô cùng nặng nề.

Thông đạo dài dằng dặc, mọi người đi trên con đường này luôn có thể nghe thấy Diệp Hoàn Sinh lải nhải cùng lầm bầm lầu bầu, nghe hắn nói cũng giúp mọi người giết thời gian.

Đương nhiên thằng này thỉnh thoảng kể một ít chuyện cười làm cho mọi người không tự giác đi tới gần tiểu Thiên Đường Điểu bên vai của Mục Thanh Y.

Sở Mộ cùng Diệp Khuynh Tư đã sớm quen với Diệp Hoàn Sinh diễn xuất, Mục Thanh Y thì nhiều lần nhíu mày, dù sao thằng này có đôi khi nói rất tục và rất sắc. Ngược lại Triêu thái tử ít tiếp xúc với các mặt xã hội phi thường cảm thấy hứng thú với những gì Diệp Hoàn Sinh nói. Khiêm tốn và hiếu kỳ hỏi cái này cái kía, thỉnh thoảng còn làm ra bộ dáng giật mình hiểu ý.

Xem bộ dáng này Sở Mộ còn lo lắng rằngTriêu thái tử có khi nhiễm tính cách vô lại mười phần của Diệp Hoàn Sinh.

Phía trước có một tia hòa quang. Hào quang này ở phía trước nhưng cảm giác, cảm thấy cách nó thật gần, hết lần này tới lần khác luôn đi không tới.

Hào quang nay chính là điểm cuối của Vân Môn, càng đi tới trước càng cảm thấy mặt trời ấm áp hơn trước kia, mà tầm mắt cũng rộng mở hơn nhiều lắm.

Ánh mắt mọi người nhìn qua nơi xa, trông thấy địa thế phía trước dần dần thấp xuống, có điểm khác biệt là dãy núi không còn bị sông băng bao bọc nữa, mà là một dãy núi yên tĩnh màu xanh lá cây, nếu nhìn ra thật xa có thể thấy được khói bếp của tiểu sơn thôn.

Thế giới cơ bản giống nhau, kể cả thánh vực đặc thù là khác biệt tự nhiên. Nhưng đã quen nhìn thấy sông băng và thời tiết khắc nghiệt, chợt thấy cảnh tượng xuân ý như thế này cũng làm hai mắt người ta tỏa sáng.

- Hắc. Nơi này có điêu khắc lão đầu này. Không biết là hài tử nhà ai làm nha, nhìn qua còn rất sống động đấy.

Diệp Hoàn Sinh lúc này kêu lên đầy kinh ngạc. Nói xong chỉ vào một lão giả bằng băng ngồi trên vách núi.

Sở Mộ cũng lườm qua, xác thực nơi này có người tuyết, nhìn kỹ lại có cảm giác như là người bị đông cứng thì đúng hơn.

- Hừ, hài tử nhà ai không lễ phép như vậy.

Bỗng nhiên con mắt người tuyết kia mở ra, con mắt già nua thăm thúy và vô cùng lăng lệ ác liệt nhìn qua năm người.

Đột nhiên người tuyết sống lại làm cho bọn người Sở Mộ bị dọa nhảy dựng lên, phải biết rằng vừa rồi bọn họ đều dùng hồn niệm dò xét qua, người tuyết này không có chút khí tức sinh mệnh nào cả!

- Lão đầu, ngươi muốn hù chết ai đấy, không có việc gì ngồi xổm ở nơi này giả bộ làm người tuyết, ngươi cho rằng sẽ có thiếu phụ mặc váy đi qua sông băng này xuất hiện trước mặt của ngươi sao?

Diệp Hoàn Sinh sau khi lấy lại tinh thần kêu lên.

- Ách...

Lão đầu nghe câu nói như vậy thì nghẹn lời.

Mấy đứa nhóc từ nơi sơn dã nào chạy tới nơi này, không ngờ còn hồ ngôn loạn ngữ trước mặt của hắn.

Lão nhân gia thủ vệ nơi này đã không biết bao nhiêu trăm năm, là thủ hộ giả biên giới, ai ăn no ngồi xổm ở nơi này chờ nữ nhân mặc váy chứ?

- Nơi này là ranh giới đấy, không thể tùy tiện xuất nhập.

Lão đầu ho khan một tiếng, nghiêm mặt nói.

- Lão đầu, chẳng lẽ ngươi còn muốn thu tài lộ sao, đã lớn tuổi như thế này còn đi làm cái gì Sơn Đại Vương, nghỉ ngơi một chút đi, nên trở về ôm cháu trai có phải tốt hơn không.

Diệp Hoàn Sinh nói ra.

Người thủ vệ Vân Môn trên trán đầy hắc tuyến, không biết thằng trước mặt này chạy từ đâu tới, nghe không hiểu tiếng người nói gì hay sao?

Sở Mộ biết rõ Diệp Hoàn Sinh có kỹ năng chủng tộc cường đại, chính là làm rối loạn mạch suy nghĩ của người khác, cho nên không cho hắn nói thêm gì nữa, mở miệng nói ra:

- Chúng ta tới từ Tân Nguyệt Chi Địa,có ý định đi tới Vân Cảnh lịch lãm rèn luyện.

- Ah, lại là một đám tiểu tử không biết trời cao đất rộng, ta mỗi mười năm sẽ thả một người đi qua nơi này, các ngươi muốn qua toàn bộ thì chờ năm mươi năm sau đi

Vân Môn lão đầu nhàn nhạt nói ra.

- Năm mươi năm sau? Ngươi nói đùa gì vậy, nơi này cũng không phải nhà của ngươi mở, dựa vào cái gì ngươi nói là tnhs chứ.

Diệp Hoàn Sinh lập tức gấp lên, nếu không phải nhìn thấy lão nhân này râu ria đã sớm bị đông cứng lại, hắn đã sớm nâng chồm râu của hắn lên rồi.

- Ta phụng lệnh cương chủ thủ vệ nơi này, các ngươi muốn thông qua chỉ có ba loại phương pháp, loại thứ nhất là ta vừa mới nói ra, đợi năm mươi năm thì ta sẽ đem danh ngạch lưu cho các ngươi, loại thứ hai là có thông thành Vân Cảnh hoặc thông hành của cương chủ cho các ngươi.

Lão đầu nói ra.

- Loại thứ ba có phải đánh cho ngươi răng rơi đầy đất đúng không? Ta nói lão già khọm khẹm, ngươi cho rằng mình là nhân vật truyền kỳ sao, mỗi thủ vệ đều là tuyệt thế cao thủ? Cho dù ngươi là tuyệt thế cao thủ, ngươi đúng là cậy già lên mặt mà, ỷ lớn tuổi ức hiếp hậu bối à? Thời điểm ngươi hai ba chục tuổi có cảm giác mình có khả năng nói với ta những lời này sao, ta đây khẳng định sẽ đánh ngươi răng rơi đầy đất.

Diệp Hoàn Sinh nói chuyện vô cùng nhanh chóng làm cho lão nhân Vân Môn thật sự không kịp phản ứng.

Lão đầu vừa định nói chuyện thì Diệp Hoàn Sinh khoát khoát tay nói:

- Hảo hảo, đừng cậy già lên mặt, một người trốn ở chỗ này giả làm người tuyết, nhân lúc hiện giờ còn sống được thêm vài năm nên chạy xuống dưới núi tìm bạn già sống nốt quãng đời còn lại đi, bằng không thì sống uổng phí một đời này. Không dong dài với ngươi, chúng ta phải đi.

Nói xong Diệp Hoàn Sinh vẫn khống chế Ban Lan Ma Hổ chạy ra ngoài Vân Môn.

Những người khác ngẫm lại cuối cùng vẫn quyết định trực tiếp rời đi, xem như lão nhân kia không tồn tại là được.

Sau khi đi ra khỏi Vân Môn thì trước mặt hiện ra núi sông to lớn, đại khái là đi ra ngoài chừng trăm dặm thì băng tuyết dần dần biến mất.

Bọn người Sở Mộ đi theo đường tuyết hướng về khu vực xanh tươi bên dưới, nhưng mà vừa mới tới nên bọn họ không biết phương hướng thế nào.

- Các ngươi thực sự cho rằng tùy tiện nói vài câu là có thể đi sao, vậy cũng quá không đặt lão nhân ta vào mắt rồi!

Bỗng nhiên một tiếng hét giận dữ từ sau lưng truyền tới.

Ngay sau đó đã nhìn thấy lão giả Vân Môn quỷ dị bay tới trước mặt năm người, rõ ràng cho thấy không có ý định cho đi.

- Lão đầu, ngươi tới thật vừa vặn, lại nó Cảnh Thành của Vân Cảnh phải đi nơi nào? Là hướng phương hướng nào thế?

Diệp Hoàn Sinh hỏi.

Mặt lão đầu đen lại, tiểu tử này thật sự chán sống rồi mà, nghênh ngang đi qua trước mặt của mình, không ngờ còn hỏi đường của mình nữa chứ.

- Chúng ta đi Vân Cảnh là vì muốn để Tân Nguyệt Chi Địa độc lập, là muốn độc lập, lão nhân gia ngươi cảm thấy chúng ta sẽ có lệnh bài sao?

Sở Mộ mở miệng nói ra.

- Độc lập? Các ngươi muốn Tân Nguyệt Chi Địa phân liệt ra khỏi lãnh thổ Vân Cảnh?

Vân Môn lão nhân sững sờ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Vii0728
13 Tháng tám, 2022 15:57
uyên thú tộc là loại thú nào vậy mọi người
sliver
11 Tháng tám, 2022 18:02
lki9098u9. 9on
sliver
11 Tháng tám, 2022 18:02
l8u8p98om9iogb9b jph.ohloon.8k n ohhnj
sliver
11 Tháng tám, 2022 18:01
m0n9n9pknm 8
sliver
11 Tháng tám, 2022 18:01
i
Amagedon
17 Tháng tư, 2022 07:34
sao thiếu mất mấy trăm chương
TranNgocKimNgan
12 Tháng hai, 2022 19:11
làm ơn ra phần 2 đi mà tui chờ mấy năm ròng rã rồi huhu
Hieu Le
25 Tháng mười hai, 2021 19:33
ủa 114 sang 115 là sao
Hieu Le
24 Tháng mười hai, 2021 20:13
đoạn đầu t cứ nghĩ tới pokemon :))
kage1
04 Tháng mười, 2021 23:26
có truyện nào như vậy không cho mình xin đi
Hàn Thiên
19 Tháng sáu, 2021 21:35
Olympus r***
TuKii
10 Tháng sáu, 2021 20:28
Nói ít ý nhiều: Lớn!
Hoàng Minh
09 Tháng hai, 2021 16:16
rơi nước mắt c486 luôn
Ngọc Trường
16 Tháng mười một, 2020 10:38
từ 114 nhảy phát mấy trăm chương thì ai mà đọc dc
Hieu Le
31 Tháng mười, 2020 05:17
sao k ai làm đồng nhân về bộ sủng mị này nhỉ
Nguyễn Ngọc
18 Tháng chín, 2020 09:45
Tên đủ có 1 chữ là Loạn Chính là tác giả viết Toàn chức pháp sư, mục long sư
Hửu Lộc
14 Tháng chín, 2020 17:06
ông nghỉ 1tr bên trung lớn lắm à :)
Thắng Lê
30 Tháng bảy, 2020 06:56
Một bộ truyện không xuất sắc nhưng đủ để cho hơn 1tr người đọc bên trung yêu cầu tác sửa đổi chương kết. không xuất sắc nhưng lại là bộ truyện đầu tiên mở ra hệ thống sủng vật lưu. Nếu đây không phải là bộ truyện sủng vật lưu xuất sắc thì mình cũng không biết bộ nào xuất sắc nữa.
06021219
18 Tháng bảy, 2020 22:51
mucj long suw
Alviss88
26 Tháng sáu, 2020 18:02
bộ gì vậy bạn??
Alviss88
26 Tháng sáu, 2020 17:57
tên đầy đủ tác giả lảo Loạn là gì bạn
leolazy
12 Tháng tư, 2020 17:03
Pokemon bản 16+, cũng đủ hay để giết thời gian, nhưng không đủ để gọi là xuất sắc!
Võ Việt
04 Tháng tư, 2020 08:40
giờ mới biết Ngư đích thiên không chính là lão Loạn @@!
グエン トラン
17 Tháng ba, 2020 06:58
Tác viết bộ mới Sủng Vật Lưu nữa kìa, lần này toàn pet Rồng
Ruan.Yu
25 Tháng hai, 2020 14:56
Đọc mấy năm rồi, giờ vẫn ám ảnh không quên được.
BÌNH LUẬN FACEBOOK