Mục lục
[Dịch] Sủng Mị
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Đồ Đằng tín nữ, đây là cái gì vậy?" Sở Mộ hỏi.

"Là Thiên Cung nữ tử bảo vệ mười hai đại mắt trận và ba mươi sáu tiểu mắt trận trong Thiên thành, các nàng cũng giống như ta có năng lực thiết kế trận đồ và chữa trị trận đồ, là một đám người tại trong Thiên Cung được ... người tôn trọng nhất" Vũ Sa nói.

"Nói như vậy, ngươi trước kia chính là Đồ Đằng tín nữ?" Sở Mộ hỏi.

"Ừm" Vũ Sa gật đầu.

Sở Mộ bừng tỉnh đại ngộ.

Khó trách trên cái thế giới này chỉ có Vũ Sa có năng lực bài trí trận đồ, thì ra văn tự trận đồ là từ trong Thiên Cung truyền ra.

"Ấn Cốc Quang trận có liên quan đến các ngươi sao?" Sở Mộ tiếp tục hỏi.

"Trận Cốc kia đó là chuyện vô cùng xa xưa rồi, có lẽ là một vị Đồ Đằng tín nữ cấp Thần thiết chủng trớ chú, ta cũng không quá chắc chắn lắm" Vũ Sa nói.

Trên cái thế giới này có thể thiết trí trận đồ chỉ có Đồ Đằng tín nữ của Thiên Cung, Sở Mộ cảm giác mình đã bắt đầu có chút đầu mối liên quan đến Thất Tội Hồ bị trớ chú.

Vũ Sa nhìn thoáng qua Sở Mộ, đoán được trong lòng Sở Mộ đang nghĩ về cái gì, thấp giọng nói: "Trong Đồ Đằng thần điện quả thật có tài liệu ghi lại nhóm Đồ Đằng tín nữ thiết lập qua tất cả các trận đồ, nhất là đại trận kinh thiên động địa. Nhưng ngươi phải biết rằng Đồ Đằng thần điện là nơi thủ vệ sâm nghiêm nhất trong Thiên Cung, ta không muốn tới đó, chúng ta lần này tới đây là lấy Thần Lộ liền lập tức rời đi, Thiên Cung so với tưởng tượng của ngươi đáng sợ hơn nhiều"

"Ngươi không phải là Đồ Đằng tín nữ ư, chẳng lẻ bây giờ không thể nghênh ngang đi vào bên trong Đồ Đằng thần điện?" Sở Mộ hỏi.

Chuyện của Thất Tội Hồ vẫn quanh quẩn trong lòng Sở Mộ, nếu không thể giải khai được thì giống như có khúc mắt vẫn luôn âm ỉ trong lòng vậy.

Nhất là nghĩ đến hai Quang Vương lặng yên dựa vào nhau chờ ngày Ấn cốc sụp đổ, trong lòng Sở Mộ liền nổi lên một trận chua xót. Cái loại cảm giác này giống như nhìn hai lão bằng hữu lúc rời đi mà mình thì lại không thể ra sức.

Vũ Sa nhìn ánh mắt bức thiết muốn biết đáp án của Sở Mộ, do dự một hồi.

"Được rồi. Kỳ thật trước kia tại trên giá sách trong phòng ta có loại tài liệu đó, bất quá tuổi của ta lúc đó đối với loại đồ cổ lão kia không cảm thấy hứng thú nào, chẳng qua tại thời điểm nhàm chán ngủ không được mới lật xem mấy lần, đại khái chỉ đọc loại tài liệu trận đồ một ngàn năm, trận đồ vạn năm trở lên thì không có xem qua" Vũ Sa nói.

"..." Sở Mộ có chút im lặng.

Thế giới này có rất nhiều bí mật khó có thể giải khai đều có liên quan đến Đồ Đằng, liên quan đến trận đồ, mọi người cho tới nay cũng không giải thích rõ ràng loại trận đồ này lắm, Đồ Đằng đến tột cùng là ai thiết lập thiết trí mà nên, còn có người hao hết tâm tư học tập văn tự cổ xưa cùng phù chú, chỉ là muốn giải khai những trận đồ chi mê kia ...

Kết quả, tất cả bí mật này thật ra cũng được ghi lại trên một quyển tài liệu, mà bản tài liệu sử đó lại để trên giá sách trong phòng của nữ nhân để đọc cho dễ ngủ.

......

Đi vào bên trong Thiên Cung, Sở Mộ cảm giác được mình bước vào bên trong cung điện của cự nhân, trên một cây trụ thẳng đứng bằng ngọc trắng được điêu khắc hình thể giống như người thật.

Cung điện to lớn yên lặng mà trang nghiêm, từng người từng người qua lại trước mặt bọn họ là vô cùng nghiêm túc, tựa hồ ai ở chỗ này phát ra tiếng cười sãng khoái, phá vỡ vẻ yên ắng của cung điện tất sẽ bị quy là tội lớn.

Mỗi người chỉ là nói nho nhỏ vừa nghe, mỗi người vẫn duy trì cước bộ trầm ổn trang trọng, có thể nghe được thanh âm va chạm khải giáp và tiếng vang gót giày của bọn nữ tử cao quý.

Từ một tòa qua một tòa đi vào trong điện đường màu trắng yên tĩnh. Sở Mộ phát hiện mỗi người ở nơi này đều có một loại khí chất độc hữu, loại khí chất này có thể làm cho bọn họ đứng trong đám người bình thường liền có một loại cảm giác như hạc giữa bầy gà, đây chỉ sợ là ưu việt bẩm sinh chân chính.

Tựa như một số chủng tộc Hồn sủng đẳng cấp cao, bọn họ trời sinh khí tức có tính áp đảo sinh vật nhỏ yếu, nơi này từng nhóm nam nhân và nữ nhân đều là như thế, bọn họ tuyệt đại đa số đều anh tuấn, xinh đẹp, ánh mắt cao ngạo lạnh lùng.

"Trên mặt đất, cũng tồn tại một nhóm người như vậy, bọn họ cũng giống như những người kia cảm giác về sự ưu việt" Vũ Sa nhìn Sở Mộ nói.

Sở Mộ nhìn sang Vũ Sa, thời điểm mình bắt gặp tâm tình nội tình của nàng, liền một thân phòng bị, bộ dạng thẹn quá hóa giận. Nhưng, nàng không lúc nào là không thông qua linh hồn chi ước theo dõi nội tâm ý nghĩa của mình...

"Người nào?" Sở Mộ cũng lười so đo với nàng.

"Hai đại hoàng tộc" Vũ Sa nói.

"Bọn họ và Thiên Cung có liên hệ gì?"

"Lúc trước ta đã nói rồi, người sinh ra ở chỗ này, một phần ở lại Thiên Cung và Thiên thành, trở thành thủ vệ giả. Mặt khác còn có một nhóm người sẽ bị phái đến nhân gian ..."

"Bọn họ, chính là nhân loại hoàng tộc từ trong miệng các ngươi"

Ở thời điểm tiếp cận Đồ Đằng thần điện, Sở Mộ phát hiện thành viên nữ tính Thiên Cung chiếm đại đa số.

Trên cung điện màu trắng to lớn, luôn có một đám nữ tử bận đồ lam đai lưng màu trắng cao nhã mà không mất gợi cảm đi qua lại, thân thủ yểu điệu, dung mạo xinh đẹp, điều này cũng là làm cho tòa cung điện lạnh như băng này tăng thêm một chút cảnh sắc làm cho người khác đáng giá trở về chốn cũ.

"Những nữ nhân này, có cái gì đẹp mắt chứ" Vũ Sa lạnh nhạt nói, "Trong một số Đồ Đằng tín nữ kia, nhìn thì có vẻ cao quý thuần khiết, nhưng nội tâm so với ma quỷ còn muốn tàn nhẫn hơn, nhân mạng tại trong mắt các nàng so với súc vật còn thấp hơn nhiều!"

"Ngươi cũng là một Đồ Đằng tín nữ, cần gì phải đem mình ra chửi bới chứ?" Sở Mộ nói.

"Ta cũng không cùng các nàng đi ra ngoài. Cũng không biết vì sao, rất nhiều nam nhân biết rõ các nàng là một đám ma quỷ ăn tươi nuốt sống, nhưng lại hao hết tâm tư muốn đến gần các nàng. Luôn hy vọng mình trở thành là người ngắt lấy hoa độc để từ từ thưởng thức ... Ha hả, người như thế, các nàng thấy nhiều rồi, một cái ánh mắt, một cái xoay người, bọn họ rất biết điều dâng lên hết thảy mọi cái" Vũ Sa nói.

"Ngươi đối với mấy cái này hiểu rất thấu triệt a, cũng biết lợi dụng tốt điểm này để bắt đầu đầu độc và thu nạp lòng người?" Sở Mộ nói.

Vũ Sa nghiêm mặt, tại sao mỗi câu nói của tên Sở Mộ này đều muốn châm chọc mình là sao.

"Đúng, ngươi chính là chiến lợi phẩm đầu tiên của ta, là tên ngu thần hồn điên đảo dâng lên hai hồn ước" Vũ Sa khinh thường phản kích nói.

Sở Mộ hiện tại sớm đã không còn chấp nhất cái loại chuyện cũ cổ xưa kia, lạnh nhạt nói: "Đừng cho mỗi người đều có hám lợi như vậy, có lẽ lúc đó người theo đổi chỉ đơn thuần là thích, mặc dù biết rõ không có gì có thể, vẫn muốn hy vọng có thể nhận được, hơn nữa cố gắng đi tranh thủ"

Vũ Sa ánh mắt quái dị nhìn Sở Mộ, ngày thường khi nhắc tới chuyện này, Sở Mộ sẽ không chút khách khí đem mình vào không gian Hồn sủng của hắn diện bích tham ngộ, thế mà hôm nay lại dùng giọng điệu bình thản uốn nắn quan niệm của chính mình, Vũ Sa có chút hoài nghi tên này có phải Sở Mộ hay không?

"Ý của ngươi là, khi đó bản thân hiến ra hai hồn ước ... " Vũ Sa quay mặt đi lạnh như băng nói.

Vũ Sa vừa nói như thế, Sở Mộ tự mình cũng đang nghĩ đến cái vấn đề này.

Ban đầu tại sao lại đem hai hồn ước của mình dâng ra cùng nàng ký kết hồn ước, là bởi vì nàng làm cho mình hoàn toàn mê muội không gì sánh được. Hay là chỉ là bởi vì tiếng cầu khẩn đáng thương của nàng, trong lòng nổi lên đồng cảm?

Chuyện đã qua lâu rồi, Sở Mộ nhớ không rõ, liền hàm hồ hồi đáp: "Lúc đó tuổi trẻ, thấy có người xin giúp đỡ nên cũng đưa tay ra cứu giúp ấy mà"

Nhìn lại, chuyện này cũng đã trải qua rất nhiều lần, Sở Mộ ngược lại cảm thấy không chấp nhất giống như trước đây nữa.

Lúc đó khi đang cùng Vũ Sa ký kết hồn ước, mình đơn thuần là một tiểu thiếu niên hướng tới con đường Hồn sủng, nếu như không gặp được nàng, có lẽ mình sẽ bước lên con đường Hồn sủng mà tất cả mọi người cùng đi.

Mà bởi vì nàng, bản tính quan niệm cũng thay đổi theo, thiện tùy thời biến mất, dần dần chuyển sang làm ác.

Thế tục căm phẫn như thế, ma mộc bạn nghịch, tâm cảnh một số người không vì mình trời tru đất diệt, nhưng trải qua bia khóc tẩy lể, đã trải qua chiến tranh tẩy lễ, đã trải qua nhiều chuyện tình xúc động nội tâm, tâm thái cũng vì đó mà thay đổi.

Nói là thiện. Đó là bởi vì nội tâm Sở Mộ đã đem toàn bộ Tân Nguyệt chi địa là đồ mình phải thủ hộ. Còn đối với liên minh chinh phạt quân, lại là hoàn toàn ngược lại, tàn nhẫn. Ác cùng cực.

"Thiện thuần túy, cuối cùng sẽ có một ngày sẽ bị ngoại vật xâm nhiễm. Ác thuần túy, chung quy u tối cùng mê man" Sở Mộ cảm thán một câu.

Mỗi người đều phải trải qua hai loại biến chuyển cực đoan như vậy, có ít người mở quá lớn, có ít người dao động cực nhỏ, nhưng cuối cùng cũng sẽ gần như một cái tĩnh điểm.

Sở Mộ cũng không dám xác định cái tĩnh điểm thiện ác của mình đã có ổn định hay chưa.

Vũ Sa dừng cước bộ, đứng giữa đại điện bóng lóng như ngọc, cặp mắt màu tím kia bình tĩnh nhìn Sở Mộ.

"Ý ngươi muốn nói ta đối với chuyện kia vẫn còn quá cực đoan, không phải sao?" Vũ Sa nói.

Trước kia tại trong mắt Vũ Sa, Sở Mộ chính là một tên cố chấp, là tên điên không nói lý, làm ra bất cứ chuyện gì đều là lý tưởng chủ nghĩa, nếu như hắn không phải vận khí tốt có đông đảo Hồn sủng cường đại. Hắn đã chết không biết bao nhiêu lần rồi.

Nhưng hiện tại, Vũ Sa phát hiện tâm cảnh của hắn đã thay đổi, có lẽ bản thân tuổi đã không còn trẻ sao.

"Gần giống như vậy" Sở Mộ nói.

Cẩn thận suy nghĩ, Sở Mộ cảm thấy nói chuyện về triết lý nhân sinh với Vũ Sa quả thật không quá nhiều ý nghĩa, nữ nhân này trí tuệ bản thân gần giống yêu nghiệt, quan niệm cũng là thâm căn cố đế, nhất là loại thù hận kia...

Vũ Sa trầm mặc trong chốc lát, dùng thanh âm vô cùng thấp nói: "Ngày đó ngươi gặp phải ta, là ta nhảy xuống huyền nhai biến thành quái vật cấp mười. Cũng chính như ngươi nói, từ thiện biến thành ác ..."

"Ừm, nói một chút chuyện gì xảy ra vậy" Sở Mộ gật đầu.

Vũ Sa nhìn Sở Mộ một chút, do dự một hồi ...

Cuối cùng nàng vẫn là không mở miệng, mà là mang theo Sở Mộ tiếp tục hướng trong Đồ Đằng thần điện đi tới.

Hai người trở nên trầm mặc, trong đại điện to lớn rộng rãi cũng chỉ nghe được tiếng gót giày ưu nhã Vũ Sa phát ra, đối nghịch với không khí trầm lắng lúc trước.

.....

Đi vào Đồ Đằng thần điện, có lẽ bởi vì nơi này phần lớn là nữ tính, Đồ Đằng thần điện so với Thiên Cung và những nơi khác hơi có chút sức sống.

Bỗng nhiên, một con tiên thỏ màu vàng sẫm nhảy trước mặt Sở Mộ.

Tiểu tiên thỏ vô cùng khả ái, lông mềm như nhung, làm cho người khác nhịn không được muốn ôm một cái.

Tiểu tiên thỏ chuyển động ánh mắt tinh khiết nhìn Sở Mộ và Vũ Sa một chút, mà lúc này đây trong một cái hành lang bên cạnh, một cô bé mặc quần tím mang vẻ mặt tươi cười chạy tới.

"Đừng có chạy loạn khắp nơi!" Cô bé ôm liền lấy tiểu tiên thỏ, sau đó nhìn Sở Mộ và Vũ Sa có chút xa lạ.

"Tỷ tỷ, ngươi tại sao lại mang mạng che mặt? Là sợ bị nhận ra sao?" Cô bé hỏi.

Vũ Sa đứng ở nơi đó, có điểm xuất thần nhìn tiểu cô nương này.

Cô bé tuổi đại khái khoảng mười một mười hai, dịu dàng, khả ái giống như tiểu công chúa vậy.

"Ừ, nơi này có rất nhiều người xấu" Vũ Sa hiện lên nụ cười, lấy tay nhẹ nhàng sờ sờ bím tóc màu tím của cô bé.

"Không có mà, người nơi này đều rất tốt a, có người xấu chính là vị ca ca này đó, khí tức của hắn thật cổ quái, mùi vị trên người giống như những lão yêu ăn thịt người kia" Cô bé chỉ vào Sở Mộ nói.

"..." Sở Mộ hết chỗ nói.

Đây là cái thế đạo gì thế này, một cô bé Thiên Cung dễ dàng nhìn thấu bản tính của mình?

Phải biết rằng, lúc nãy mình còn triết lý một đống về nhân sinh thiện ác, tự hỏi mình rốt cuộc được xem là người tốt hay là coi là người xấu ...

Nghe cô bé chứng nhận, Vũ Sa cũng lộ ra nụ cười.

"Tỷ tỷ cười lên thật xinh đẹp, không cần phải mang mạng che mặt ta có thể nhìn xem bộ dạng tỷ tỷ ... " Cô bé miệng rất ngọt nói.

"Ngươi trưởng thành cũng rất xinh đẹp" Vũ Sa nói.

"Có thật không?"

"Ừ" Vũ Sa vẫn duy trì nụ cười nói, "Nếu ngươi còn có cơ hội trưởng thành ..."

Vừa dứt lời, tại lòng bàn tay Vũ Sa nổi lên một đóa yêu hoa!

Trên đóa yêu hoa này xuất hiện một cây gai độc, gai độc nhẹ nhàng đẩy về phía bím tóc màu tím cô bé, đâm thẳng vào cổ trắng nỏn của nàng.

Cô bé nụ cười bỗng nhiên đọng lại, không đợi nàng kịp phản ứng, yêu hoa độc trên bàn tay Vũ Sa đã xâm nhập rồi, độc tố nhanh chóng rót vào bên trong thân thể cô bé.

Cô bé này vốn mặc y phục màu lam, nhưng mà rất nhanh xiêm y của nàng liền biến thành màu xám tro, giống như hóa đá vậy.

Cô bé từ từ xụi lơ, cặp mắt kia trừng rất lớn, trong vẻ ngây thơ mang theo vài phần khó có thể tin.

Mà tiểu tiên thỏ màu vàng sẫm tại trong ngực nàng bỗng nhiên xông lên, hướng trên mặt Vũ Sa đánh tới.

Vũ Sa ánh mắt ngưng trụ, tiểu tiên thỏ màu vàng sẫm cũng bị ngưng tụ giam cầm giữa không trung, thân thể màu vàng lập tức biến thành màu xám tro, chết tức khắc.

Sở Mộ đứng ở một bên khẽ nhíu mày, có chút nghi hoặc nhìn cô bé và tiểu tiên thỏ đã không còn khí tức sinh mệnh.

"Cạch cạch cạch ..... "

Thanh âm gót giày từ nơi không xa truyền đến, hiển nhiên là có người muốn tới nơi này.

Vũ Sa giơ tay lên, rất nhiều cánh hoa bay lả tả trên thân thể màu xám tro cô bé, rất nhanh cô bé đã bị cánh hoa này phân giải thành phấn hoa, mang theo một luồng mùi thơm tỏa ra khắp trong cung điện vắng lặng này.

"Cạch cạch cạch ........."

Tiếng gót giày sắc bén, ưu nhã mà cao quý thoát ra từ mấy Đồ Đằng tín nữ cao gầy thân thủ nổi bậc, các nàng hướng nơi Sở Mộ và Vũ Sa liếc nhìn một cái, cũng không cảm thấy dị thường nào, liền tiếp tục nện gót giày hướng phía bên ngoài đi tới.

Sau khi mấy vị Đồ Đằng tín nữ rời đi, Sở Mộ mang vẻ mặt khó hiểu nhìn Vũ Sa.

Giơ tay, Vũ Sa đã cướp đi hai sinh mệnh, là một tiểu cô nương khả ái cùng tiểu tiên thỏ trân quý mà người khác không đành lòng thương tổn.

"Nàng là tuần quan Thiên Cung, nhìn qua chỉ là một cô bé mới mười một mười hai tuổi ... Hừ hừ, số tuổi thật sự của nàng có thể trên trăm" Vũ Sa bình thản nói.

"Trên trăm tuổi?" Sở Mộ kinh ngạc nói.

Cô bé rõ ràng nhìn qua mới mười một mười hai tuổi, làm sao có thể trên trăm tuổi được!

"Ta lúc ba tuổi nàng đã có bộ dáng đó rồi, năm ta mười lăm tuổi nàng vẫn là bộ dáng đó. Nàng lúc nãy hẳn là đã nhận ra ta, nhưng không xác định cho lắm, bởi vì nàng đã tận mắt nhìn thấy ta đã chết" Vũ Sa nói.

"Nàng là cố ý đến dò xét ta?" Sở Mộ nói.

"Ừm" Vũ Sa gật đầu, không có một chút thương hại nói, "Nàng mang những nữ tử nhỏ tuổi giống như nàng, dùng sinh mệnh của các nàng để đổi lấy thân thể khuôn mặt trẻ thơ như bộ dạng hiện tại của nàng. Chuyện này nghe thôi cũng rợn cả người bị ta phát hiện được, rất đáng tiếc khi ta còn chưa kịp giết nàng, ta đã bị thay thế... Hừ, hừ, nàng lúc nãy là đến dò xét ta, thật ra chính là muốn vạch cái khăn che mặt của ta, nhưng nàng thật cho rằng ta là người mặc cho nàng chém giết như lúc trước hay sao chứ?

"Thiên Cung các ngươi thật đáng sợ" Sở Mộ cảm giác được một trận lãnh ý.

Lúc nãy hắn quả thực đối với cô bé kia không quá nhiều phòng bị, bởi vì khi gặp nàng Sở Mộ liền nghĩ đến thời điểm ban đầu gặp Trữ Mạn Nhi.

"Thiên Cung tồn tại thời gian quá dài dài rồi, lại là một hình thái phong bế. Người bên trong được cấu thành bệnh và hèn hạ mà ngươi không cách nào tưởng tượng" Vũ Sa một thân chán ghét nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Vii0728
13 Tháng tám, 2022 15:57
uyên thú tộc là loại thú nào vậy mọi người
sliver
11 Tháng tám, 2022 18:02
lki9098u9. 9on
sliver
11 Tháng tám, 2022 18:02
l8u8p98om9iogb9b jph.ohloon.8k n ohhnj
sliver
11 Tháng tám, 2022 18:01
m0n9n9pknm 8
sliver
11 Tháng tám, 2022 18:01
i
Amagedon
17 Tháng tư, 2022 07:34
sao thiếu mất mấy trăm chương
TranNgocKimNgan
12 Tháng hai, 2022 19:11
làm ơn ra phần 2 đi mà tui chờ mấy năm ròng rã rồi huhu
Hieu Le
25 Tháng mười hai, 2021 19:33
ủa 114 sang 115 là sao
Hieu Le
24 Tháng mười hai, 2021 20:13
đoạn đầu t cứ nghĩ tới pokemon :))
kage1
04 Tháng mười, 2021 23:26
có truyện nào như vậy không cho mình xin đi
Hàn Thiên
19 Tháng sáu, 2021 21:35
Olympus r***
TuKii
10 Tháng sáu, 2021 20:28
Nói ít ý nhiều: Lớn!
Hoàng Minh
09 Tháng hai, 2021 16:16
rơi nước mắt c486 luôn
Ngọc Trường
16 Tháng mười một, 2020 10:38
từ 114 nhảy phát mấy trăm chương thì ai mà đọc dc
Hieu Le
31 Tháng mười, 2020 05:17
sao k ai làm đồng nhân về bộ sủng mị này nhỉ
Nguyễn Ngọc
18 Tháng chín, 2020 09:45
Tên đủ có 1 chữ là Loạn Chính là tác giả viết Toàn chức pháp sư, mục long sư
Hửu Lộc
14 Tháng chín, 2020 17:06
ông nghỉ 1tr bên trung lớn lắm à :)
Thắng Lê
30 Tháng bảy, 2020 06:56
Một bộ truyện không xuất sắc nhưng đủ để cho hơn 1tr người đọc bên trung yêu cầu tác sửa đổi chương kết. không xuất sắc nhưng lại là bộ truyện đầu tiên mở ra hệ thống sủng vật lưu. Nếu đây không phải là bộ truyện sủng vật lưu xuất sắc thì mình cũng không biết bộ nào xuất sắc nữa.
06021219
18 Tháng bảy, 2020 22:51
mucj long suw
Alviss88
26 Tháng sáu, 2020 18:02
bộ gì vậy bạn??
Alviss88
26 Tháng sáu, 2020 17:57
tên đầy đủ tác giả lảo Loạn là gì bạn
leolazy
12 Tháng tư, 2020 17:03
Pokemon bản 16+, cũng đủ hay để giết thời gian, nhưng không đủ để gọi là xuất sắc!
Võ Việt
04 Tháng tư, 2020 08:40
giờ mới biết Ngư đích thiên không chính là lão Loạn @@!
グエン トラン
17 Tháng ba, 2020 06:58
Tác viết bộ mới Sủng Vật Lưu nữa kìa, lần này toàn pet Rồng
Ruan.Yu
25 Tháng hai, 2020 14:56
Đọc mấy năm rồi, giờ vẫn ám ảnh không quên được.
BÌNH LUẬN FACEBOOK