Mục lục
[Dịch] Sủng Mị
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sở Mộ hướng về nơi xa nhìn lại, phát hiện xích hỏa diệu nhật đã biến mất, thay vào đó là một ánh trăng tròn màu bạc xinh đẹp làm người ta mê mẫn.

Ánh trăng màu bạc rơi xuống trên tòa thành màu trắng này, nhất thời tựa như một bức tranh nguyệt cung rất duy mỹ.

Ngay khi Sở Mộ đang còn cảm thán nguyệt cung động lòng người, ánh trăng màu bạc kia bỗng nhiên dần dần bị một tầng sa mỏng màu máu bịt kín, tầng sa mỏng này làm cho ánh trăng trở nên mông lung, quang mang chiếu xuống cũng mang theo màu đỏ như máu.

"Ù ù ù ù long .........."

Bỗng nhiên, mặt đất và thành thị bắt đầu rung động.

Một cổ dã phong đột ngột từ ngoài thành bổ nhào đánh tới, quất lên tòa thành màu trắng này.

Ngay sau đó, từng tiếng gầm thét làm tim đập nhanh hơn ở đàng xa truyền tới, mang theo một cỗ khát máu tàn bạo.

Sở Mộ và Cẩn Nhu công chúa đều hướng ngoài thành nhìn lại, phát hiện không biết từ lúc nào tại trong tinh không xuất hiện từng từng sinh vật có cánh màu đen, trên đại địa màu xanh đang có một đám sinh vật cường đại lấy tốc độ tinh quang cực nhanh hướng bên này bay tới, thậm chí tại bên dưới đại địa màu xanh cứng rắn, một số sinh vật hình thể quái dị từ dưới hố và lỗ thủng nham thạch leo ra, một đôi mắt xích hồng bắn ra quang mang vô cùng hung tàn.

Toàn bộ bọn họ đề hướng tòa thành màu trắng này vọt tới, nói chuẩn xác hơn, toàn bộ bọn họ hướng cái thị trấn độc lập này đánh tới.

Mà lúc này đây, một số phòng ốc ở trong trấn nhỏ bổng nhiên mở ra, Sở Mộ nhìn thấy không ít người từ bên trong đi ra, sau đó toàn bộ tụ tập trên đường phố.

Khí tức của những người này không tính là quá yếu, nhưng Sở Mộ không hiểu, những quái vật đáng sợ kia lập tức tới tòa thành này rồi, nhưng bọn họ sao không có triệu hồi ra hồn sủng của mình để đề kháng.

Hơn nữa, bên trong thiên thành rõ ràng còn có rất nhiều cường giả, dưới tình huống đối mặt tập kích của đám quái vật như vậy, bọn họ hình như rất thờ ơ, tựa hồ căn bản không lo lắng những quái vật kia công kích phá hoại thành thị của bọn họ.

Rất nhanh, trên đường phố đã tụ tập đầy đủ những người ở trong cái trấn nhỏ này.

Cũng không có đầu lĩnh nào, lúc này xếp thành từng hàng hướng bên ngoài thành đi tới, ánh mắt của bọn họ vô cùng cổ quái.

Lấy hiểu biết Sở Mộ, quái vật công kích thành thị, nhìn ánh mắt người thành thị hẳn là đầy sợ hãi hoặc là ý chiến đấu, nhưng Sở Mộ lúc này nhìn qua đập vào mắt hắn là ánh mắt vô cùng chết lặng.

Rõ ràng bọn họ có suy nghĩ của mình, nhìn qua không khác người bình thường bao nhiêu, thậm chí theo Sở Mộ xem ra thực lực của những người này được coi là nổi bậc trong nhân loại, nhưng bọn họ hiện tại như một đám hành thi tẩu nhục, đang từ từ hướng ngoài thành mà đến.

Cửa thành mở ra, nghênh đón bên ngoài thành đều là quái vật.

Có chừng hơn ba ngàn người, bọn họ vẫn cứ không triệu hoán hồn sủng.

"Hoát! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! !"

Một con quái vật như ngô công lại như xà bỗng nhiên từ trong đất bùn màu xanh đen chui ra, mở cái miệng to kinh khủng, một ngụm táp tới, nhất thời đem khoảng trăm người trực tiếp nuốt vào trong bụng quái vật, một vũng máu tươi bắn ra ở chung quanh trên người của nó.

Lúc này, đám người này đã khủng hoảng, bọn họ bắt đầu tản ra.

Phải biết rằng nhân loại không triệu hoán hồn sủng thì phi thường yếu ớt, những quái vật kia căn bản không cần dùng bất kỳ kỹ năng nào, chỉ cần dùng móng vuốt và răng nanh để xé toạc thân thể của bọn họ, hoặc là trực tiếp nuốt sống là được.

Máu tươi vung khắp nơi, chân tay, đầu, thân thể thiếu khuyết vãi đầy mặt đất, người sống bị nuốt thậm chí rất nhanh phun ra một đôi bạch cốt.

Ba nghìn người đi ra khỏi phạm vi thành bảo vệ, hoàn toàn giống như thức ăn hình người ném vào bầy dã thú, trong khoảnh khắc đám người kia bị bọn quái vật xé xác ăn.

Hình ảnh máu tanh như thế làm cho Cẩn Nhu công chúa nhắm mắt lại không dám nhìn nữa.

Sở Mộ vẻ mặt ngạc nhiên nhìn một màn này, hoàn toàn không rõ hơn ba ngàn người ở đây tại sao không chống cự lại ... Cái loại cảm giác này tựa như dùng tánh mạng của mình để đi nuôi nấng mấy con quái vật kia, còn kinh ngươi hơn chính là, trong thiên thành này có một chút ít đám thủ vệ đứng ở trên tường thành cao nguy nga, nhìn tình cảnh đồng bào của mình bị huyết tẩy lại làm như không thấy, hoàn toàn là một thái độ hững hờ.

Rất nhanh, hơn ba ngàn người bị xé xác làm thức ăn, ngoài thành liền xuất hiện một vũng máu nhìn mà giật mình.

Mà những quái vật ăn người sống kia, trong đôi mắt bắn ra hung quang, trên khóe miệng có chút ít thịt người còn mắc phải, cảm thấy hài lòng trở lại sào huyệt của mình.

Thiên Cung giống như tiên cảnh, kiến trúc màu trắng tinh, khí vận tiên linh thánh khiết, còn có một ánh trăng màu bạc hoàn mỹ, Sở Mộ vốn tưởng rằng nơi đây phải gọi là thiên đường Nhưng mà, vừa mới vào nơi này không lâu, hắn liền thấy được một màn máu tanh nhất, dã man nhất, thậm chí khó có hiểu được những người kia tại sao đem tánh mạng của mình đưa cho bọn quái vật gặm nhấm.

"Tại sao lại có thể như vậy... Tại sao bọn họ không chiến đấu, cho dù đánh không lại, mấy tên thủ vệ thiên thành kia thực lực mạnh như vậy, bọn họ tại sao không nhảy ra chiến đấu?" Cẩn Nhu công chúa có chút bực tức hỏi.

"Khi thời khắc bọn họ bị loại bỏ, bọn họ đã là người chết. Tại trong thế giới các ngươi, cũng không phải dùng một ít súc vật đi nuôi nấng mãnh thú sao? Chớ đừng xem bọn họ là người tốt" Vũ Sa nói.

Sắc mặc nàng một chút cũng không thay đổi, nàng đem trọn cả quá trình thu vào trong mắt mình.

Ánh mắt hờ hững của nàng giống như những thủ vệ giả trong thiên thành kia, tựa hồ hết thảy đều đó phải giống như một chuyện bình thường phải làm.

Nhưng mà, cho dù nàng ngụy trang như thế nào, Sở Mộ cũng có thể cảm giác được nội tâm của nàng dao động, có tức giận, có oán hận, có bi ai, có bất đắc dĩ!

Vũ Sa tựa hồ nhận thấy Sở Mộ đang theo dõi nội tâm của nàng, lạnh lùng lướt nhìn qua Sở Mộ

Tồn tại tâm linh chi ước, một ít dao động cảm xúc của bản thân tương đối rõ ràng truyền qua lại lẫn nhau, Sở Mộ cũng không phải cố ý quan sát tâm tình của nàng...

"Ngươi thật ra quan tâm đến những người kia?" Sở Mộ nói.

Vũ Sa rất chán ghét Sở Mộ hỏi đến vấn đề ở sâu trong nội tâm của nàng, nàng cắn chặt hàm răng, hung hăng nhìn chằm chằm Sở Mộ nói: "Quan tâm thì thế nào?"

"Tại sao không cứu bọn họ?" Sở Mọ tiếp tục hỏi.

"Cứu? Nơi này không phải là đại thế giới, nhân loại có thể sinh tồn cũng chỉ có một khối độc hữu chính là thiên chi thổ. Trong thiên chi thổ vẫn tồn tại vô số quái vật hung tàn như lúc nãy, bọn họ căn bản là giết không bao giờ hết, diệt không dứt, hơn nữa tốc độ sinh sản cùng tốc độ trưởng thành muốn nhanh nhanh hơn so với nhân loại. Người xuất thân trong thiên thành, từ nhỏ nhất định phải tiếp nhận huấn luyện nghiêm khắc, một khi người bị bày ra yếu nhược, như vậy hắn sống còn có ý nghĩa gì nữa, việc bọn họ có thể làm ở trong Thiên Cung, chính là dùng thịt của bọn họ để đi làm no bụng cho những quái vật kia, miễn trừ thiên thành gặp phải công kích" Vũ Sa nói.

Sở Mộ liền trầm mặc.

Quả thật, đối với Thiên Cung thật ra cũng tương đương với một ảo cảnh phong bế hoàn toàn, nếu như nói Thiên Cung luôn luôn tồn tại nguy cơ quái vật công kích, người yếu nhược như vậy ý nghĩa tồn tại cơ hồ là số lẻ, cho dù bọn họ muốn chạy trốn, thiên chi thổ to lớn như vậy, có thể trốn tới chỗ nào đây?

"Ngươi trước kia không phải giống như bọn họ ấy chứ?" Sở Mộ hỏi một câu.

Sở Mộ đã từng thấy qua một phần trí nhớ của Vũ Sa, rất lộn xộn, trong đó tựa hồ có một chút liên quan đến hình ảnh mà mình đang thấy.

Vũ Sa ánh mắt màu tím kia luôn thay đổi bắn ra một ít quang mang lãnh ý.

Có ít người đều khoát cho mình cái mặt nạ, sợ nhất là bị người ta nhìn thấu chỗ sâu nội tâm của mình. Nhất là người có tính cách giống như Vũ Sa sẽ phát sinh thay đổi. Nhưng mà cho dù Vũ Sa lãnh ngạo, kiên định hay là Thiện Ác nữ vương là loại người yêu mị, phóng túng, trên thực tế trong nội tâm của nàng chỉ có một loại, đó là không nguyện ý nhất để người khác đụng vào đồ vật này nọ của nàng.

Có một người, hết lần này tới lần khác, có thể trắng trợn đánh lên phòng bị của nàng, bao quanh hết thảy trong đó.

Loại người này còn làm cho nàng vô cùng căm hận.

Khi đem nhụy hoa giao cho Sở Mộ, chính xác là không cách nào tung mình, Vũ Sa thật sự có thể sống hòa bình với Sở Mộ... Nhưng không có biện pháp, gã nam nhân này rất dễ làm cho người khác chán ghét! Giúp hắn làm nhiều chuyện như vậy, hắn vẫn không hiểu nên tôn trọng tư ẩn thần thánh không thể xúc phạm đối với người khác.

"Bên trong Thiên Cung có một giọt Thần Lộ dưới tình huống bình thường ta muốn bước vào cấp mười thì phải tu luyện suốt mười năm thời gian, hơn nữa không cách nào dùng ngoại lực. Nhận được một giọt Thần Lộ này đối với ta mà nói liền thuận lợi tiến vào cấp mười" Vũ Sa chuyển sang đề tài khác nói.

"Chúng ta muốn xông vào Thiên Cùng?" Cẩn Nhu công chúa mở miệng hỏi.

"Ngươi ở lại chỗ này" Vũ Sa nhìn Cẩn Nhu công chúa nói.

"Ta?" Cẩn Nhu công chúa chỉ chính mình.

"Ừm, Thiên Cung còn có một đạo cấm chế, chỉ có người Thiên Cung mới có thể tiến vào. Ngươi phải giúp ta làm một chuyện" Vũ Sa nói.

"Chuyện gì?" Cẩn Nhu công chúa hỏi.

Vũ Sa mở ra không gian giới chỉ, mang ra một họa trục đem nó giao cho Cẩn Nhu công chúa.

Cẩn Nhu công chúa khuôn mặt đầy nghi hoặc nhìn họa trục, phát hiện trên họa trục vẽ đồ hình tuyến đường tương tự giống như trong thành này.

"Đây là lấy trí nhớ của ta vẽ lộ tuyến của Thiên thành này, ký hiệu ở trên đó chính là vị trí mười hai đại mắt trận và vị trí ba mươi sáu tiểu mắt trận. Mười hai chỗ này ngươi chỉ cần lén lút trầm xuống là đến nơi đó, đem những hạt giống chôn xuống mặt đất. Tiếp sau đó là ba mươi sáu tiểu mắt trận, nơi này thủ vệ cũng không có nghiêm mật lắm, ngươi phải đem những hạt giống này đặt ở vị trí chính xác" Vũ Sa nói.

Cẩn Nhu công chúa cầm lấy họa trục và hạt giống, những vẫn còn mang theo bộ dáng nghi hoặc.

"Đây là một loại bảo đảm cho chúng ta có thể rời đi an toàn, ngươi có thể hóa thân thành U linh, thậm chí có thể vào được trong kia đều có thể dựa vào một người ngươi, chỉ có ngươi mới có thể dễ dàng xông vào đúng điểm mấu chốt của trận này" Vũ Sa giải thích, tựa hồ biết Sở Mộ lo lắng an toàn Cẩn Nhu công chúa, nàng tiếp tục nói: "Yên tâm đi, cao thủ bên trong Thiên thành không tính là nhiều, cho dù là nhiều nàng cũng có thể ứng phó được. Trong Thiên Cung mới là địa phương nguy hiểm thật sự. Thần Lộ giúp ta bước vào cấp mười, ta có thế bố trí sinh mệnh chi trận, kéo dài sinh mạng Bạch Cẩn Nhu. Mặc dù không thể đến mức hoàn toàn sống lại, nhưng kéo dài mấy năm sinh mệnh hẳn là vấn đề không quá lớn"

Nếu quan hệ đến sinh mạng Cẩn Nhu công chúa được kéo dài thêm, Sở Mộ dĩ nhiên muốn đột phá xông lên.

"Được rồi, vậy các ngươi phải cẩn thận một chút" Cẩn Nhu công chúa gật đầu.

.......

Đám thủ vệ giả Thiên thành ngay tại thời điểm đám quái thú cắn nuốt tại tòa tiểu trấn này phần lớn đều tập trung về nơi này.

Điều này làm cho ba người Sở Mộ có cơ hội xâm nhập vào Thiên thành dễ dàng hơn.

Tiến vào bên trong Thiên thành, bọn họ liền không cần trốn trốn tránh tránh nữa mà trực tiếp lẫn vào trong đám người trong Thiên thành sẽ không trở ngại quá lớn.

Đường phố trong Thiên thành người lui tới thật nhiều, phần lớn giống như thành thị nhân loại vậy không có điểm gì khác nhau, nhưng Sở Mộ cảm giác, cảm thấy có chút ít gì đó.

Sau khi tiến vào Thiên thành. Cẩn Nhu công chúa liền cùng tách hai người ra, dựa theo vị trí mắt trận vẽ trong họa trục đi chôn hạt giống.

Đây là liên quan đến việc Sở Mộ có an toàn đi ra từ Thiên Cung hay không, cho nên Cẩn Nhu công chúa không dám qua loa một chút nào.

Vũ Sa nói cho Cẩn Nhu công chúa, tại vị trí các mắt trận cũng có một số ít nữ Hồn sủng sư đặc thù thủ vệ ở đó, cái nàng cần chính là chọn một người có lực ý chí tương đối yếu kém, bám vào trên người nàng kia, là có thể dễ dàng tiến vào đến trung tâm mắt trận.

Khi Cẩn Nhu công chúa bay đến vị trí thứ nhất đại mắt trận, quả nhiên phát hiện ở nơi đó có một ít nữ Hồn sủng sư tư thế anh thư bận y phục lam cao quý.

Nữ hồn sủng sư này đều khống chế Long tộc màu bạc, thực lực của mỗi một người có vẻ không thấp.

Cũng chẳng biết tại sao, Cẩn Nhu công chúa cảm giác nữ hồn sủng sư mặc quần áo màu lam cao quý kia tựa hồ có quan hệ gì đó với Vũ Sa, nếu không tại sao các nàng lại có phong cách ăn mặc tương tự như Vũ Sa vậy.

.....

Bay qua Thiên thành, một thánh đàn thần điện trắng tinh hiện gần ngay trước mắt là Thiên Cung.

Nhìn tòa cung điện này vô cùng hoa lệ, tại trong đầu Sở Mộ một lần nữa hiện ra hình ảnh rung động Bạch Hải Thần Quyển khổng lồ hướng đến tòa Thiên Cung vô cùng to lớn này nuốt đi.

"Chúng ta đi vào như thế nào?" Sở Mộ hỏi.

Thiên Cung tồn tại cấm chế, Sở Mộ có thể cảm giác rõ ràng đạo cấm chế này rất mãnh liệt.

Phải biết rằng, trước đây Bạch Hải Thần cấp Bất Tử cũng không có thể phá hủy cung điện thần bí lơ lửng ở trước mắt này, điều này nói lên rằng bên trong Thiên Cung cũng tồn tại cường giả cấp Bất Tử chân chính, mà cấm chế bên ngoài Thiên Cung khẳng định cũng không phải lực lượng gì cũng có thể đánh nát nó.

"Cứ đi vào là được" Vũ Sa nói.

"Đi vào?" Sở Mộ ngẩn người.

Vũ Sa đi trước một bước, một cái khăn che mặt che đi dung nhan của nàng.

Trước mặt Thiên Cung màu trắng là một bậc thang. Vũ Sa nhẹ nhàng đạp lên nện bước theo từng bậc thang đi lên...

Đi lên được một bậc thang lớn, dọc theo hai bên bậc thang trắng ngọc Thiên Cung thủ vệ giả vẫn như cũ đứng đó như một bức tượng điêu khắc. Cũng không có hướng về Vũ Sa và Sở Mộ liếc mắt nhìn một cái.

Tiếp tục đi lên, giống như trước không có bất kỳ một Thiên Cung thủ vệ giả nào ngăn trở.

Nhìn Vũ Sa ưỡn ngực ngẩng đầu bày ra một bộ dáng tự nhiên, Sở Mộ cảm giác nàng giống như là một vị nữ vương trở lại cung điện của mình vậy, không có một chút cảm xúc không khỏe nào len lén xâm nhập, ngược lại Sở Mộ đây là lần đầu tiên tới nơi này nên có chút không quá tự tại.

"Chuyện gì xảy ra vậy, những người này sao không ngăn cản ngươi?" Sở Mộ dùng tinh thần chi âm nói.

Những bậc thang này là lối đi vào là nơi duy nhất trong Thiên Cung không tồn tại cấm chế. Nhưng mà hai bên mỗi một cấp bậc thang lớn đều có cường giả cấp Hồn Hủ trấn thủ, nhìn qua số lượng ít nhất cũng một trăm người.

Tại địa hạt nhân loại, Sở Mộ được coi như là khó gặp địch thủ, nhưng Thiên Cung thủ vệ giả đội hình cường đại làm cho Sở Mộ vô cùng kiêng kỵ, nếu như bị phát hiện là kẻ xâm nhập. Sợ rằng lúc này muốn rời đi cơ hồ là không thể nào.

"Bọn họ cũng không nhận ra ta, mà trên người của ta lại có ấn ký cùng khí tức thành viên đặc biệt Thiên Cung, bọn họ chỉ biết ta là một trong thành viên tín nữ Đồ Đằng, ngươi và ta có linh hồn chi ước, trên người cũng mang theo loại ấn ký cùng khí tức này, còn nếu như Bạch Cẩn Nhu mà nói nàng sẽ bị trực tiếp ngăn lại, cho dù nàng hóa thành U linh ẩn núp trong chiếc nhẫn của ngươi cũng sẽ bị nhận thấy như thường" Vũ Sa nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Vii0728
13 Tháng tám, 2022 15:57
uyên thú tộc là loại thú nào vậy mọi người
sliver
11 Tháng tám, 2022 18:02
lki9098u9. 9on
sliver
11 Tháng tám, 2022 18:02
l8u8p98om9iogb9b jph.ohloon.8k n ohhnj
sliver
11 Tháng tám, 2022 18:01
m0n9n9pknm 8
sliver
11 Tháng tám, 2022 18:01
i
Amagedon
17 Tháng tư, 2022 07:34
sao thiếu mất mấy trăm chương
TranNgocKimNgan
12 Tháng hai, 2022 19:11
làm ơn ra phần 2 đi mà tui chờ mấy năm ròng rã rồi huhu
Hieu Le
25 Tháng mười hai, 2021 19:33
ủa 114 sang 115 là sao
Hieu Le
24 Tháng mười hai, 2021 20:13
đoạn đầu t cứ nghĩ tới pokemon :))
kage1
04 Tháng mười, 2021 23:26
có truyện nào như vậy không cho mình xin đi
Hàn Thiên
19 Tháng sáu, 2021 21:35
Olympus r***
TuKii
10 Tháng sáu, 2021 20:28
Nói ít ý nhiều: Lớn!
Hoàng Minh
09 Tháng hai, 2021 16:16
rơi nước mắt c486 luôn
Ngọc Trường
16 Tháng mười một, 2020 10:38
từ 114 nhảy phát mấy trăm chương thì ai mà đọc dc
Hieu Le
31 Tháng mười, 2020 05:17
sao k ai làm đồng nhân về bộ sủng mị này nhỉ
Nguyễn Ngọc
18 Tháng chín, 2020 09:45
Tên đủ có 1 chữ là Loạn Chính là tác giả viết Toàn chức pháp sư, mục long sư
Hửu Lộc
14 Tháng chín, 2020 17:06
ông nghỉ 1tr bên trung lớn lắm à :)
Thắng Lê
30 Tháng bảy, 2020 06:56
Một bộ truyện không xuất sắc nhưng đủ để cho hơn 1tr người đọc bên trung yêu cầu tác sửa đổi chương kết. không xuất sắc nhưng lại là bộ truyện đầu tiên mở ra hệ thống sủng vật lưu. Nếu đây không phải là bộ truyện sủng vật lưu xuất sắc thì mình cũng không biết bộ nào xuất sắc nữa.
06021219
18 Tháng bảy, 2020 22:51
mucj long suw
Alviss88
26 Tháng sáu, 2020 18:02
bộ gì vậy bạn??
Alviss88
26 Tháng sáu, 2020 17:57
tên đầy đủ tác giả lảo Loạn là gì bạn
leolazy
12 Tháng tư, 2020 17:03
Pokemon bản 16+, cũng đủ hay để giết thời gian, nhưng không đủ để gọi là xuất sắc!
Võ Việt
04 Tháng tư, 2020 08:40
giờ mới biết Ngư đích thiên không chính là lão Loạn @@!
グエン トラン
17 Tháng ba, 2020 06:58
Tác viết bộ mới Sủng Vật Lưu nữa kìa, lần này toàn pet Rồng
Ruan.Yu
25 Tháng hai, 2020 14:56
Đọc mấy năm rồi, giờ vẫn ám ảnh không quên được.
BÌNH LUẬN FACEBOOK