Mục lục
[Dịch] Sủng Mị
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Dương thành chủ, tôn nữa của ngươi ngồi lên cái ghế thành chủ thì ba thế lực lớn chúng ta cũng mất chỗ đặt chân. Thật ra chúng ta cũng không ngần ngại nhấc lên một trận gió tanh mưa máu ở Linh thành, chẳng lẽ ngươi không cảm thấy thời tiết bây giờ rất thích hợp với việc phóng hỏa giết người hay sao ?"

Giọng nói Trầm Thu vô cùng bình thản, nhưng nụ cười trên mặt hắn lại cho thấy rõ cảm giác hiếu chiến đang sôi lên sùng sục.

Dương Khuyết mặt mày cực kỳ khó coi, chậm rãi quay đầu lại nhìn lướt qua đám người thuộc ba thế lực lớn.

Quả nhiên đúng như dự đoán, tất cả thành viên ba thế lực lớn đã chuẩn bị sẵn sàng trận hình chiến đấu, có thể xuất kích bất kỳ lúc nào.

Chỉ cần Trầm Thu ra lệnh một tiếng, một trận chiến tranh quy mô lớn sẽ càn quét khắp Linh thành, bản thân Dương Khuyết cũng không dám tưởng tượng hậu quả của nó.

Trên thực tế, lúc ban đầu Dương Khuyết chỉ muốn tìm lại công đạo cho tôn nữ Dương Thiến.

Nhưng tình hình hiện tại có vẻ không ổn chút nào. Nếu như hắn ra mặt vì tôn nữ, hoặc là phái thủ hạ đối phó Sở Mộ, vậy thì ba thế lực lớn sẽ có lý do chính đáng hủy thành diệt tộc.

"Trầm Thu, ngươi hạn chế ta. Nhưng ta muốn nhìn xem các ngươi làm sao áp chế Chu Triêu. Các ngươi đang đùa với lửa đó, hừ !"

Dương Khuyết giận dữ nói.

"Chuyện này không cần phiền Dương thành chủ bận tâm. Như vậy đi, chúng ta tâm bình khí hòa ngồi xuống từ từ quan chiến !"

Trầm Thu mỉm cười hòa nhã, phất tay ra hiệu cho Dương Khuyết.

Khuôn mặt Dương Khuyết đỏ chót như ăn phải mấy chục trái ớt, nhưng hiện tại không phải thời điểm phát tác lửa giận.

Tôn nữ hắn bị đánh nửa tàn rồi, đại hội linh thuật biến thành một trận tàn sát. Thậm chí Linh thành rất có thể trải qua gió tanh mưa máu tẩy lễ, thế mà cái tên kia bảo hắn tâm bình khí hòa ngồi xuống nói chuyện?

"Ca ca lần này nổi giận thật rồi."

Trữ Mạn Nhi vẫn ngồi trong một góc khuất trên khán đài, nhỏ giọng nói.

Uyển Trữ công chúa cũng thất thần không biết đang suy nghĩ chuyện gì, khi thanh âm Trữ Mạn Nhi vang lên mới đánh thức nàng.

Lúc trước Sở Mộ làm ra một loạt cử động cường hãn khiến cho tâm linh Uyển Trữ công chúa bị xung kích rất lớn.

Nàng không thể tưởng tượng nổi hắn lại có can đảm một mình một người đứng ở phía đối lập Linh Giáo và Hồn Minh.

Hơn nữa, lại còn xuất thủ giết người không hề cố kỵ.

Gã nam tử này quá mức cuồng vọng, thực lực cường đại nằm ngoài dự liệu của nàng.

Trải qua một trận tàn sát tanh máu, chiến trường dần dần yên lặng trở lại.

Thất Tội Hồ đế hoàng đỉnh phong, Bạch Yểm Ma đế hoàng đỉnh phong, hai đầu Hồn sủng này đã đủ áp chế một nửa trận doanh Hồn Hoàng của Hồn Minh rồi.

Hồn sủng trung đẳng đế hoàng chỉ là con kiến nhỏ nhoi, cao đẳng đế hoàng không có khả năng chống đỡ một đòn. Trong lúc nhất thời đám cường giả Linh Giáo, thủ hạ Chu Triêu không dám tiến lên một bước.

Còn Chu Triêu sắc mặt lúc xanh lúc đỏ, bộ dạng lưỡng lự không biết nên tiến hay lùi. Bởi vì sự tình phát triển quá nhanh, đã vượt ra khỏi tầm kiểm soát của hắn.

Chu Triêu không nghĩ tới thực lực Sở Phương Trần đã mạnh mẽ tới trình độ này, cũng may lúc nãy hắn để cho thủ hạ xuất thủ, nếu không chính hắn cũng bị thua thiệt không nhỏ.

Hai đầu Hồn sủng đế hoàng đỉnh phong đã là lực lượng đỉnh cấp trong trận doanh Hồn Hoàng. Sau lưng Chu Triêu còn có một nhóm lớn cao thủ Hồn Hoàng nhìn chằm chằm, không tới thời khắc tối hậu hắn tuyệt đối không dám chủ động xuất thủ.

Ánh mắt hắn quét qua ba vị trưởng lão Linh Giáo, ba gã thành viên Tam Thập Nhị Ngân và bốn tên thủ hạ tâm phúc. Đầu óc nhanh chóng suy nghĩ biện pháp chu toàn.

"Các ngươi liên thủ đối phó hắn."

Chỉ lát sau, Chu Triêu đột nhiên hạ lệnh.

Mười người này không dám chống lệnh Chu Triêu, đồng thời niệm chú ngữ triệu hồi ra một đầu Hồn sủng cao đẳng đế hoàng.

Sau đó ba vị trưởng lão Linh Giáo tiếp tục triệu hồi đầu Hồn sủng cao đẳng đế hoàng thứ hai.

Chung quanh khán đài lập tức xuất hiện 13 đầu Hồn sủng cao đẳng đế hoàng. Đám hung thú ngẩng đầu gầm thét điên cuồng, thanh âm chấn động lan truyền ra khắp thành thị.

Đội hình khổng lồ này xuất chiến chỉ vì bắt giữ một người thanh niên.

Cho dù kết quả trận chiến này như thế nào cũng sẽ làm cho Vạn Tượng Cảnh oanh động, danh vọng Sở Phương Trần cũng đề thăng lên tới độ cao trước nay chưa từng có.

13 đầu Hồn sủng cao đẳng đế hoàng chậm rãi phân ra bốn phía, ánh mắt ngó chừng Thất Tội Hồ của đối phương.

Lúc nãy Mạc Tà tàn sát quá mức kinh khủng, chính là vì bình ổn lửa giận trong lòng Sở Mộ. Tất cả Hồn sủng bị giết chết đều là cấp bậc đế hoàng, cho dù là Hồn Minh cũng khó thể thừa nhận đả kích to lớn cỡ này.

Nhưng hết thảy những điều đó chỉ là bắt đầu …

“Vù vù vù !”

“Xẹt !”

Vòi máu bắn thẳng lên cao, chín cái đuôi Mạc Tà nhẹ nhàng vũ động, ném mấy cỗ thi thể xuống dưới chân chủ nhân chúng nó.

Đường Thượng, Lương Ngự và trưởng lão Linh Giáo ngơ ngác đứng ở nơi đó, tròng mắt mở ra thật to nhìn xuống thi thể Hồn sủng của mình tràn đầy hoảng sợ.

Trận hình 13 đầu Hồn sủng cao đẳng đế hoàng lại không có cách nào ngăn cản Thất Tội Hồ tàn sát đồng bọn.

Hiển nhiên là bọn họ đã đánh giá thấp thực lực người thanh niên ở trước mắt này.

Cho dù là Thất Tội Hồ, hay là Bạch Yểm Ma đều mạnh hơn Hồn sủng đế hoàng đỉnh phong bình thường một, hai cấp bậc, chiến lực cường hãn hoàn toàn có thể lấy một địch hai. Chuyện này có nghĩa là bọn họ phải đối mặt với bốn đầu đế hoàng đỉnh phong.

Sở Mộ tức giận lên tới đỉnh điểm, không phải một vài tính mạng bù đắp là có thể khôi phục bình thường. Tất cả thủ hạ Chu Triêu sẽ phải ở nơi này, Sở Mộ sẽ không hạ thủ lưu tình đối với bọn họ.

"Ngao ô ô ô !"

Mạc Tà cao ngạo đứng trên khán đài máu tươi lâm ly, lực lượng Hồng Viêm sáng chói từ từ nở rộ.

Ngọn lửa vô tình bắt đầu bốc cháy mãnh liệt, Hồng Viêm và Tội Ấn chậm rãi lấp lóe tựa như có sinh mạng của riêng mình. Sau đó hoàn thành một đạo đồ án huyễn hóa ra mấy thân ảnh Mạc Tà.

Sau khi đạt tới cấp bậc này, Mạc Tà thi triển kỹ năng Huyễn Ảnh đã không còn là hư ảnh đơn thuần nữa rồi. Mỗi đạo phân thân kết hợp lực lượng Yêu Linh và Hồng Viêm đã có được bảy, tám thành sức mạnh của bản thể.

Thất Mệnh Hồng Viêm – Nộ Hỏa Yêu Hồ.

“Ngao ô ô ô !”

Mạc Tà ngẩng đầu tru lên một tiếng, nhất thời bảy đạo Hồng Viêm Yêu Hồ bắt đầu chuyển động.

"Vù vù vù vù !"

Bảy đầu Hồng Viêm Yêu Hồ hoàn thành chân thật hóa, khí thế cuồng dã đứng ở hai bên Mạc Tà Vào lúc này, biển lửa chung quanh càng thêm nóng rực.

"Mỗi đạo Hồng Viêm Yêu Hồ đều có thực lực cao đẳng đế hoàng."

Nhìn thấy bảy đầu Hồng Viêm Yêu Hồ xuất hiện ở trên khán đài, đám thủ hạ Chu Triêu sợ hãi ngây người, không nhịn được lùi về sau mấy bước.

Toàn bộ Hồng Viêm Yêu Hồ đều là cao đẳng đế hoàng.

"Ngao ô ô ô !"

Hồng Viêm Yêu mở mắt ra, ánh lửa lập lòe đại biểu cho cảm xúc tàn bạo ẩn sâu trong cơ thể chúng nó. Mạc Tà phất đuôi ra hiệu, đám Hồng Viêm Yêu Hồ chia ra đánh tới bảy đầu Hồn sủng cao đẳng đế hoàng.

Hỏa diễm cực nóng lập tức lan tràn khắp quảng trường, ngay cả trung tâm tòa thành cũng bị ánh lửa chiếu sáng đỏ rực.

13 đầu Hồn sủng cao đẳng đế hoàng vây công thậm chí không thể ngăn cản Mạc Tà. Không cần phải nói đến Bạch Yểm Ma ở sau lưng Sở Mộ. Chớp mắt một cái đã bị Mạc Tà giết chết 3 con, hiện tại 10 đầu Hồn sủng cao đẳng đế hoàng còn lại cũng bị kiềm chế.

"Xẹt !"

Lại một cái đầu lâu lăn xuống, Hồng Viêm Yêu Hồ giết chết địch nhân đều dùng thủ pháp cắt lấy thủ cấp ném xuống chân Sở Mộ. Về phần thi thể sẽ bị hỏa diễm đốt thành tro tàn.

Bảy đầu Hồng Viêm Yêu Hồ thu hoạch bảy cái đầu lâu trước khi biến mất.

“Xẹt !”

Rốt cuộc 13 đầu Hồn sủng cao đẳng đế hoàng bị Mạc Tà giết sạch, thứ duy nhất còn lại chính là 13 cái đầu lâu nhìn thấy mà kinh tâm động phách.

Trong quá trình chiến đấu, mọi người vẫn luôn chú ý tới va chạm lực lượng. Nhưng mãi đến khi trận chiến chấm dứt, mọi người mới hoảng sợ phát hiện tất cả Hồn sủng bên phía Hồn Minh đã chết từ lúc nào, tổng cộng 13 cái đầu lâu đẫm máu nằm im trên mặt đất.

Mười gã Hồn sủng sư thủ hạ Chu Triêu thất bại thảm hại, cả đám người sắc mặt trắng bệch thừa nhận linh hồn phản phệ đả kích.

Lúc này bọn họ đã không dám triệu hoán Hồn sủng, bởi vì bọn họ tin tưởng nếu tiếp tục triệu hoán cũng chỉ làm gia tăng số lượng đầu lâu mà thôi.

"Chu… Chu đại nhân, chúng ta không phải là đối thủ của hắn… ngài... ngài mau ra tay đi !"

Sắc mặt Lương Ngự khó nhìn tới cực điểm, lắp bắp nói.

"Đúng vậy, nếu không chúng ta sẽ chết hết !"

Ba vị trưởng lão Linh Giáo vốn có quan hệ không tầm thường với Chu Triêu cũng lộ vẻ chật vật không chịu nổi.

Bên trong Linh Giáo cũng phân chia phe phái, mà ba vị trưởng lão này lựa chọn thần phục Chu Triêu.

Ba người bọn họ vốn tưởng rằng một đám cao thủ vây công có thể chế phục đối phương dễ dàng, nhưng mà Hồn sủng của bọn họ lại bị giết quá nhanh. Đến tận lúc này, bọn họ mới rốt cuộc ý thức được thực lực người thanh niên này vượt xa chính mình.

Sắc mặt Chu Triêu lại càng âm trầm, thực lực Sở Mộ - Thất Tội Hồ nằm ngoài tưởng tượng của hắn. Cho dù 13 đầu Hồn sủng cao đẳng đế hoàng đánh không lại Thất Tội Hồ, nhưng hắn chỉ muốn trì hoãn thời gian để xem xét tình thế.

Mặc khác, Bạch Yểm Ma vẫn chưa xuất thủ mới làm cho hắn lo lắng nhất.

Thực lực Bạch Yểm Ma cũng là đế hoàng đỉnh phong, ngoài ra ai cũng biết chủng tộc Yểm Ma vốn là Hồn sủng nhiều thuộc tính, bản tính tà ác khó thể khắc chế. Cho nên chiến lực chân chính của nó khẳng định không kém Thất Tội Hồ.

Chu Triêu không ngờ tại Vạn Tượng Cảnh lại có một người thanh niên thực lực kinh khủng cỡ này. Xem ra ngày hôm nay thế lực Hồn Minh lành ít dữ nhiều rồi.

"Các ngươi lui ra !"

Chu Triêu đã nhận ra thực lực Sở Mộ, cũng biết Thất Tội Hồ đã bị tiêu hao mấy phần thể lực. Lúc này hắn không cần thiết bảo thủ hạ nạp mạng cho Sở Mộ.

Rốt cuộc Chu Triêu quyết định xuất thủ.

Chu Triêu vốn là thành viên Bát Hoang, địa vị chỉ dưới mỗi thủ lĩnh Cự Khuyết.

Cự Khuyết đánh một trận tại Thiên Hạ thành đã chịu trọng thương, thực lực đại giảm không bằng lúc trước, có thể nói hiện tại Chu Triêu hoàn toàn đủ sức thay thế vị trí thủ lĩnh Bát Hoang.

"Sở Phương Trần, ngươi cho rằng sau ngày hôm nay, ngươi còn có thể tiếp tục sinh sống tại Vạn Tượng Cảnh sao?"

Chu Triêu cũng không vội triệu hoán Hồn sủng, chỉ nhếch miệng cười cợt châm chọc Sở Mộ.

Bây giờ Chu Triêu đã lột bỏ vẻ bề ngoài đạo mạo, khí chất toàn thân âm trầm làm cho người ta có cảm giác như lọt vào hầm băng. Thủ hạ của hắn bị tàn sát hàng loạt, nhưng hắn vẫn thờ ơ lạnh nhạt. Chỉ có điều hắn không thể tha thứ kẻ nào dám mạo phạm chính mình.

Có lẽ chỉ có cái chết của Chu Hạo Đình mới làm cho hắn đau lòng chút ít.

Chu Hạo Đình trung thành tuyệt đối với Chu Triêu, thực lực đã đạt tới trình độ đế hoàng đỉnh phong. Một gã thuộc hạ tâm phúc như vậy có giá trị cực cao, thế mà Chu Hạo Đình lúc này đã biến thành một bộ thi thể lạnh băng.

"Chu đại nhân, ngài nhất định phải báo thù cho chúng ta !"

Đường Thượng hét lớn.

Ngày hôm nay Đường Thượng, Lương Ngự và Lô Vân đã bị sỉ nhục cả đời khó quên, bọn họ thật sự oán hận muốn bầm thây vạn đoạn đối phương, để cho cái tên thanh niên cuồng ngạo kia biết hậu quả của việc đối lập Hồn Minh.

"Tốt nhất là phanh thây hắn ném cho cá ăn !"

Lô Vân tổn thất một đầu Hồn sủng cao đẳng đế hoàng nhăn nhó dữ tợn, vẻ mặt đã không còn ôn nhu nhĩ nhã như lúc ban đầu.

Chu Triêu cất bước đi xuống khán đài, ánh mắt trấn định nhìn tới Sở Mộ.

"Sở Mộ !"

Nhìn thấy Chu Triêu chuẩn bị xuất thủ, trong lòng Diệp Khuynh Tư càng thêm lo lắng.

Nàng không hi vọng Sở Mộ vì cứu mình lại gánh thêm nhiều địch nhân cường đại như vậy. Hơn nữa, Sở Mộ vốn không có thực lực đối phó Chu Triêu.

"Yên tâm, ta sẽ giúp ngươi lấy lại tôn nghiêm. Tất cả những thứ thuộc về ngươi, không ai có thể đoạt đi !"

Vừa mới dứt lời, ánh mắt Sở Mộ nhìn vào hộp đựng cổ xưa trên tay Chu Triêu.

Phần thưởng Linh tái chính là tâm nguyện lớn nhất của Diệp Khuynh Tư, nàng đã cố gắng nỗ lực chỉ vì thứ này. Một phần là vì di chúc lão sư, một phần khác bởi vì nó liên quan đến tiền đồ trong tương lai của hai huynh muội bọn họ.

Cho dù là Diệp Khuynh Tư không có giành lấy vị trí đệ nhất đại hội linh thuật, Sở Mộ cũng sẽ đoạt lại phần thưởng đưa cho nàng.

"Ngươi còn không rõ ràng tình cảnh của mình sao? Trầm Thu cần phải kiềm chế Dương Khuyết, hắn không thể nào xuất thủ trợ giúp ngươi, mấy tên trưởng lão trong mắt ta chỉ là một đàn ruồi đáng ghét mà thôi."

Chu Triêu cũng không nóng nảy, chậm rãi nói:

"Ta rất bội phục thực lực của ngươi, chỉ tiếc là ngươi không nên đối nghịch với ta. Những kẻ đối nghịch với ta không bao giờ có kết quả tốt, Ứng Vinh như thế, Tân Kế cũng thế, năm đó một tên nam tử cao ngạo họ Sở cũng giống y như thế !"

"Họ Sở? Ngươi nói là Sở Thiên Mang?"

Sở Mộ nhíu mày, giọng nói đột nhiên rét lạnh chí cực.

"À, thì ra ngươi biết hắn. Vậy thì ngươi hẳn là biết chuyện ba lão cao nhân lánh đời chỉ vì che chở đệ tử cưng Sở Thiên Mang mà ngỗ nghịch Minh chủ. Có biết tại sao sau này bọn họ bặt vô âm tín không ?"

"Thật ra Ứng Vinh nên nghe theo ý kiến Sở Thiên Mang, không nên tin tưởng ta. Nếu không, kết quả của hắn cũng không đến nổi bi thảm thế kia. Còn có Sở Thiên Mang tự cao tự đại, coi trời bằng vung nữa, mặc dù hắn tài ba xuất chúng, nhưng không biết trời cao đất rộng hiển nhiên là chết sớm rồi."

Trong lúc tường thuật lại câu chuyện năm xưa, giọng nói Chu Triêu lộ rõ ý định trào phúng, cười nhạo Ứng Vinh và Sở Thiên Mang ngu xuẩn.

Một hồi sau, ánh mắt hắn nhìn thẳng vào mặt Sở Mộ, giọng nói châm biếm:

"Giống như ngươi bây giờ vậy, cho rằng có hai đầu Hồn sủng đế hoàng đỉnh phong, có thực lực giết chết trưởng lão và cường giả Ngân vị là có thể khiêu chiến quyền uy Hồn Minh sao ?"

"Quá buồn cười, quá buồn cười rồi. Ngươi chỉ là ếch ngồi đáy giếng, căn bản không biết cái gì gọi là chênh lệch thực lực."

Chu Triêu nói ra một câu sau cùng, thanh âm tựa như sấm nổ tung bên tai mọi người.

Hiện tại Chu Triêu mới bắt đầu niệm chú ngữ, khí thế đột nhiên gia tăng chèn ép tất cả mọi người có mặt ở trên quảng trường.

Chín niệm Hồn Hoàng.

Chu Triêu bộc phát khí thế khổng lồ, ngay cả Hồn sủng cũng không chịu nổi liên tục lùi về phía sau. Dưới chân hắn dần dần hiện ra một cái đồ án to lớn, tràn đầy dã tính.

"Rống rống !"

Tiếng gầm thét mang theo sát khí vang vọng khắp không gian, sau đó ngưng tụ thành cuồng phong quét ngang trận doanh Hồn Hoàng. Một cỗ lực lượng xung kích đánh tới khiến cho cả đám người mặt mày trắng bệch.

"Là chủ sủng của Chu Triêu, Thiên Lan Uyên Thú vô địch đế hoàng."

Trầm Thu sợ hãi biến sắc, không nghĩ tới Chu Triêu triệu hoán Hồn sủng đầu tiên lại là chủ sủng tối cường.

Vẻ mặt Trầm Thu trở nên trầm trọng, bởi vì trong nhóm cường giả ba thế lực lớn chỉ có một mình hắn đủ sức đối kháng Chu Triêu.

Trước mắt Trầm Thu cần phải hạn chế Dương Khuyết, nếu không Dương Khuyết sẽ lập tức chuyển hướng nghiêng về phía Hồn Minh. Sau đó sẽ là một trận thanh tẩy đẫm máu nhằm vào ba thế lực lớn.

Trầm Thu tạm thời không thể hành động lỗ mãng, đành phải dùng hồn niệm nhắc nhở Sở Mộ lùi vào trận doanh Hồn Hoàng, không nên liều mạng với Chu Triêu.

Lúc này Chu Triêu đã hoàn thành chú ngữ, một đầu Uyên Thú cuồng bạo chậm rãi xuất hiện từ trong đồ án màu lam.

Đầu Thiên Lan Uyên Thú này hình thể cao lớn mười thước, bề ngoài tựa gấu, trên cánh tay mọc ra Cốt đao sắc bén giống như hai thanh lưỡi hái kéo dài tới tận giữa lưng.

Thiên Lan Uyên Thú:

Yêu Thú giới - Thú hệ - Uyên Thú tộc - Thiên Lan Uyên Thú á tộc - Trung đẳng cấp đế hoàng.

Thiên Lan Uyên Thú là chủng tộc đẳng cấp cao nhất, hình thể to lớn nhất trong Uyên Thú tộc.

Có thể nói trung đẳng đế hoàng đã là cấp bậc cực hạn của ấu sủng mà nhân loại có thể bắt được. Mà Chu Triêu rõ ràng là bỏ ra rất nhiều công sức cường hóa Thiên Lan Uyên Thú, từ làn da lân giáp cứng rắn như cương thiết, xương vai nhô lên nhọn hoắc, cánh tay sắc bén như đao đã cho thấy lực công kích của nó cực kỳ kinh khủng.

"Tính mạng hai đầu Hồn sủng của ngươi, Chu Triêu ta nhận !"

Chu Triêu lạnh lùng nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
16 Tháng mười hai, 2019 23:44
kết mở nhỉ
Nam Atula
15 Tháng chín, 2019 16:23
Truyện này ít người biết là do các trang khác ra full lâu rồi nên ở ttv ít người đọc hơn
Capuchino Đắng
13 Tháng chín, 2019 17:46
hay cảm động mà cái kết bùn quá
Capuchino Đắng
13 Tháng chín, 2019 17:45
hay, cảm động mà cái kết bùn quá
Huỳnh Nam
03 Tháng chín, 2019 18:20
truyện thì hay nhưng cái kết xàm lol nhất trong các truyện t từng xem
Hieu Le
31 Tháng tám, 2019 20:17
truyện này full ra lâu rồi (google tra đi)
emgai89
28 Tháng tám, 2019 13:41
truyện này hot 1 thời lâu rôi bạn ơi
nhim0789
26 Tháng tám, 2019 15:24
chuyện đọc hay. tình tiết ko quá nhanh ko quá chậm. tình tiết phát triển ko thiếu muối. hợp lý hợp tình ko cẩu huyết. main đc buf vừa đủ. phải lỗ lực bản thân để đạt dc mục đích. nc là được. hay
jupiterad
18 Tháng mười hai, 2018 19:05
nói thiệt cho tác, rất ủng hộ nhưng từ cái giới thiệu đã mâu thuẫn rồi, lúc đầu bảo ốm yếu ở nhà với bố mẹ, đùng cái tai nạn cả nhà cái lại đang ở bộ đội rồi.
BÌNH LUẬN FACEBOOK