Mục lục
[Dịch] Sủng Mị
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nữ tử ở bên cạnh chợt mở miệng nói.

Gã nam tử gật đầu, chậm rãi đi về phía Hàn Nhi Tinh, còn Triệu Chước ở trước mặt hắn giống như là không khí, hoàn toàn không có giá trị tồn tại.

Cách đó không xa, Hàn Nhi Tinh sững sờ nhìn một màn quỷ dị này. Khuôn mặt hắn tràn đầy kinh ngạc nhìn gã nam tử kia từ từ đi tới chỗ mình.

“Sở Mộ ?”

“Tên này không phải là mục tiêu mình muốn đối phó sao?”

Hàn Nhi Tinh vốn không nghĩ tới đối phương lại xuất hiện ở chỗ này.

"Nếu không báo cáo thân phận, ta sẽ lấy danh nghĩa Thần Tông bắt giữ ngươi."

Triệu Chước bị người ta không nhìn liền tức giận tím mặt, hai tay nâng lên chuẩn bị xuất thủ.

Sở Mộ quay đầu lại,từ trong con ngươi lóe lên tia sáng lạnh lẽo.

"Ầm !"

Một cỗ lực lượng vô hình trực tiếp đánh tới Hồn sủng Thương Yêu của Triệu Chước.

Thương Yêu rên rỉ đau đớn, miệng phun máu tươi văng ra ngoài xa, chật vật dùng sức mãi không bò dậy nổi.

Trước ngực Thương Yêu bị trúng đòn nghiêm trọng lún xuống cơ hồ dán sát vào lưng, xương cốt bên trong nát bét, triệt để biến hình.

"Gào ~!"

Thương Yêu kêu lên thống khổ, ánh mắt nhìn vào Sở Mộ lộ ra nét sợ hãi cùng cực.

Triệu Chước cũng ngây dại, hắn hoàn toàn không có nhìn thấy đối phương đánh gục Hồn sủng của mình như thế nào.

Không khí đột nhiên ngưng trọng dị thường, bộ dạng Triệu Chước như lâm đại địch vội vàng niệm chú ngữ.

Hắn nhanh chóng thối lui tới chỗ hai người Quách Thạch và Hàn Nhi Tinh, chức trách của hắn là bảo vệ Hàn Nhi Tinh. Nhưng mà địch nhân ở trước mắt quá mức cường đại, mục tiêu rõ ràng là Hàn Nhi Tinh.

Triệu Chước hoàn thành chú ngữ, trước mặt của hắn lập tức xuất hiện một con Nộ Giác Ma.

Sở Mộ lần đầu tiên nhìn thấy Nộ Giác Ma là thời điểm chiến đấu trên con đường Hoàng Tuyền. Triệu Chước triệu hoán đầu Nộ Giác Ma đạt đến cấp Bất Hủ, nhưng ở trong mắt Sở Mộ không có cách nào so sánh với Nộ Giác Ma thân kinh bách chiến trước kia. Chỉ riêng ánh mắt sợ hãi khi gặp phải cường địch cũng đủ để nói rõ rồi.

Triệu Chước vừa mới triệu hồi Hồn sủng lại nhanh chóng niệm chú ngữ.

Lúc nãy Sở Mộ đánh một kích kia đã trực tiếp phế đi Thương Yêu của hắn, thực lực như vậy không phải một mình Triệu Chước có thể ứng phó. Vì thế hắn phải thỉnh cầu trợ giúp từ thế lực Thần Tông.

Chú ngữ hoàn thành trong nháy mắt, một luồng quang mang chói sáng từ lòng bàn tay Triệu Chước lóe lên. Sau đó Triệu Chước vung mạnh quầng sáng lên không trung.

Sở Mộ không có cắt đứt Triệu Chước cầu cứu, bởi vì đợi đến lúc đám người Thần Tông chạy tới nơi này, bọn họ cũng không thể tìm thấy một mẩu thi thể.

"Công tử đi trước, để ta ở lại cản hắn."

Triệu Chước nhìn thoáng qua Hàn Nhi Tinh ở phía sau, nghiêm túc nói.

Lúc này Hàn Nhi Tinh mới phục hồi tinh thần lại.

Lúc nãy Sở Mộ dùng một chiêu phế bỏ Thương Yêu khiến cho tinh thần Hàn Nhi Tinh chấn động mãnh liệt. Phải biết rằng thực lực Thương Yêu mạnh hơn Thiên Đường giác thú gấp mấy lần, đối phương không có buông thả kỹ năng đã đánh cho Thương Yêu trọng thương gần chết. Cuyện này ý nghĩa rằng ở trận đấu hôm trước, Sở Mộ không có sử dụng toàn lực. Nếu không, Thiên Đường giác thú xem như là chết chắc rồi, ngay cả một chiêu cũng không cản nổi.

Tại sao một người tuổi tác tương đương với hắn lại có thực lực kinh khủng như thế?

Hàn Nhi Tinh cả người rét run, bất kể tên kia nhận được lực lượng từ nơi nào, đối phương muốn giết hắn thật sự là dễ như trở bàn tay. Hắn bây giờ xuất hiện ở trước mặt mình nhất định là đến báo thù rồi.

Hàn Nhi Tinh sợ hãi, cực kỳ sợ hãi. Nghe thấy Triệu Chước nhắc nhở, hắn không chút do dự triệu hồi ra Dực hệ Hồn sủng.

Quách Thạch thấy Hàn Nhi Tinh triệu hoán Dực hệ Hồn sủng cũng vội vàng nhảy lên theo.

Dực hệ Hồn sủng vỗ cánh lao đi nhanh như chớp, bây giờ trong đầu Hàn Nhi Tinh chỉ nghĩ đến chuyện làm sao mau chóng rời khỏi nơi này. Sau đó thành viên Thần Tông sẽ xử lý hậu quả, bất kể cái tên Sở Mộ này mạnh bao nhiêu, hắn dám xuất thủ ám sát thành viên cao tầng của Thần Tông đã là tử tội rồi.

Sở Mộ mỉm cười tà mị nhìn Hàn Nhi Tinh chạy trốn, không biết tại sao trải qua một trận đấu kinh thiên động địa ở Tịch Tĩnh Lâm, Sở Mộ rất vui vẻ cấp cho người sắp chết một tia hi vọng. Tiếp theo hắn sẽ đích thân lấy lại một chút hi vọng đó, nhìn vẻ mặt tuyệt vọng của đối phương khi đối diện với tử vong gần kề thật sự là niềm vui thú khó thể diễn tả bằng lời.

Sở Mộ không có ngăn cản Hàn Nhi Tinh, cánh tay hắn từ từ nâng lên, lòng bàn tay nắm lại.

Ma diễm màu đen lặng lẽ bốc cháy trên bàn tay Sở Mộ, luồng ma diễm nhanh chóng biến thành một thanh Ma Kiếm khổng lồ, chuôi kiếm nằm gọn trong tay hắn.

Sở Mộ nhìn thoáng qua Triệu Chước đang e ngại phòng thủ ở trước mặt mình, khóe miệng cong lại tạo thành một nụ cười tàn nhẫn.

Ma Kiếm tàn bạo chém xuống, nhìn qua bồng bềnh vô lực nhưng toàn bộ mọi thứ đều bị phân thành hai mảnh, ngay cả màn đêm cũng không ngoại lệ.

Triệu Chước trợn trừng kinh hãi, vừa định hạ lệnh cho Nộ Giác Ma né tránh, nhưng mà một kiếm có vẻ ‘chậm chạp’ này đã bổ xuống đầu Nộ Giác Ma.

Từ vị trí Độc Giác kéo xuống phía dưới, hai mảnh thi thể Nộ Giác Ma được phân chia vô cùng chính xác.

Nộ Giác Ma thậm chí không kịp kêu lên thảm thiết đã chết rớt ngay tại chỗ, ma diễm màu đen lập tức cháy bùng lên quỷ dị.

Ma diễm men theo vết chém từ từ lan tràn ra khắp thân thể Nộ Giác Ma, một giây sau nó đã biến thành một đống tro tàn tung bay trong gió.

Triệu Chước đang niệm khẩu lệnh ở khóe miệng, thế nhưng một kiếm kia đã hạ sát Hồn sủng Nộ Giác Ma. Trái tim hắn ngừng đập, hai mắt ngơ ngác nhìn tro tàn phía trước mặt vốn là chủ sủng ưng ý nhất của mình.

Triệu Chước tại bước vào Bất Hủ, chưa có đối thủ, mặc dù hắn biết khi hắn trên còn có mạnh hơn người tồn tại, nhưng này chút ít phần lớn là nhân loại lĩnh vực người nắm quyền.

Triệu Chước không bao giờ nghĩ tới mình lại có ngày thất bại thảm hại như lúc này, còn chưa giao thủ đã hoàn toàn chiến bại. Dưới tình huống này, thực lực song phương chênh lệch cỡ nào chứ?

Giờ phút này, Hồn sủng của hắn lại bị một chiêu tất sát, Triệu Chước đã chân chính ý thức được cho dù là cường giả Bất Hủ cũng không thể trêu chọc gã nam tử kia.

"Ngươi… ngươi đến tột cùng là ai …?"

Sắc mặt Triệu Chước tái nhợt dọa người, mồ hôi lạnh đổ ra như tắm.

Sở Mộ không cho Triệu Chước có cơ hội nói tiếp, hai đầu ngón tay hắn đột nhiên bốc cháy ma diễm màu bạc.

Hai luồng ma diễm chia ra rơi vào người Triệu Chước và Thương Yêu đang hấp hối.

"Vù vù vù !"

“Ầm !”

Ma diễm bá đạo thiêu đốt kịch liệt, biển lửa thôn phệ Triệu Chước và Thương Yêu vào trong khổ ải khôn cùng. Mặc kệ hắn không dám tin tưởng, mặc kệ ánh mắt hắn chứa đầy oán niệm, thù hận đối với Sở Mộ. Vào lúc này, hắn đã là người chết.

Triệu Chước trải qua không biết bao nhiêu đau khổ, khó khăn lắm mới bước vào cấp Bất Hủ, nhưng hắn lại bị người ta giết chết đơn giản như thế. Cỗ oán niệm kia thật ra nhắm về phía Hàn Nhi Tinh, bởi vì tên kia làm nhiều việc ác, bất chấp hậu quả mới chọc tới tôn sát thần này. Cuối cùng Triệu Chước hắn cũng phải chôn cùng, tử vong kiểu này đúng là quá mức oan uổng rồi.

Trên bầu trời, Hàn Nhi Tinh và Quách Thạch đứng trên lưng Dực hệ Hồn sủng dốc toàn lực bay đi. Nhưng khi bọn họ thấy hai luồng ma diễm màu bạc thiêu đốt Triệu Chước thành tro bụi, hai người bị dọa cho sợ té ngồi trên lưng Hồn sủng.

Thực lực Triệu Chước cao hơn bọn họ hai cấp bậc. Ngay cả cường giả Bất Hủ cũng chạy không thoát, hai người bọn họ có thể trốn ra ngoài quả thực là vạn hạnh, trời cao ban phước rồi.

"Mau... mau bay tới Thần Sơn..."

Hàn Nhi Tinh run rẩy nói.

Hàn Nhi Tinh - Dực hệ Hồn sủng tiếp tục ra sức vỗ cánh bay xuyên qua màn đêm hắc ám, tốc độ càng lúc càng nhanh.

Từ khi Hàn Nhi Tinh bước vào lĩnh vực Bất Hủ đã cảm thấy khoảng cách Vân Không Các và Thần Sơn quá ngắn ngủi. Những lúc say rượu tại Vân Không Các chỉ cần chớp mắt một cái đã xuất hiện ở Thần Sơn rồi.

Nhưng mà tối hôm nay hắn cảm giác Thần Sơn cực kỳ xa xôi, tại sao bay mãi không tới vậy nhỉ?

Con người đôi khi lâm vào trạng thái hoảng loạn sẽ xuất hiện ảo giác, thế nhưng tình huống Hàn Nhi Tinh gặp phải không phải là ảo giác. Thần Sơn trước mắt hắn vẫn đèn hoa lung linh, đủ loại ánh sáng nở rộ khắp không gian, hễ nhìn là thấy.

"Chúng ta… tại sao thế này? Chúng… chúng ta bị khốn trụ rồi."

Quách Thạch thất kinh kêu lên.

Quách Thạch vừa nói như thế, Hàn Nhi Tinh theo bản năng cúi đầu nhìn xuống.

Quả nhiên sự tình có biến, không biết từ lúc nào hai luồng màu bạc ma diễm đã xuất hiện phía dưới Dực hệ Hồn sủng, Cách đó không xa, sau lưng hắn vẫn là Vân Không Các.

Một luồng khí lạnh thấu xương chạy dọc sống lưng Hàn Nhi Tinh, một loại cảm giác sợ hãi khủng bố trước nay chưa từng có tràn ngập tâm can hắn.

Đúng lúc này, Sở Mộ chậm rãi bay lên không trung, thân thể trôi nổi ở phía đối diện hai người Hàn Nhi Tinh và Quách Thạch.

Hàn Nhi Tinh và Quách Thạch quá mức sợ hãi, từ nhỏ đến lớn bọn họ chưa bao giờ tiếp cận tử vong như lúc này. Bộ dạng chật vật đáng thương nếu như để cho người khác nhìn thấy nhất định không thể tin vào mắt mình, đây có còn là nhân tài kiệt xuất của Tranh Minh chủ thành hay không?

"Ngươi… ngươi muốn làm gì, chúng ta… chúng ta không thù không oán, ngươi... ngươi giết ta… Thần Tông sẽ không bỏ qua cho ngươi !"

Hàn Nhi Tinh lắp bắp nói, tuy dùng ngữ khí đe dọa nhưng thanh âm không có cách nào che giấu cảm xúc trong lòng hắn.

Sở Mộ bay tới trước mặt Hàn Nhi Tinh, cánh tay vươn tới đặt lên đầu hắn, khóe miệng mỉm cười giễu cợt.

"Thần Tông… Thần Tông vô số cường giả, bọn họ là thuộc hạ của phụ thân ta. Nếu… nếu ngươi giết ta, tất cả cao thủ sẽ truy đến chỗ ngươi, đến lúc đó bản thân ngươi và người nhà sẽ bị xử tử. Chỉ cần ngươi thả ta đi, chúng ta ân oán xóa bỏ, ta có thể… có thể dùng linh hồn hạ lời thề sau này tuyệt đối sẽ không làm phiền ngươi."

Hàn Nhi Tinh bị dọa không nhẹ, cố gắng tìm ra lý do khiến cho đối phương kiêng kị.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
16 Tháng mười hai, 2019 23:44
kết mở nhỉ
Nam Atula
15 Tháng chín, 2019 16:23
Truyện này ít người biết là do các trang khác ra full lâu rồi nên ở ttv ít người đọc hơn
Capuchino Đắng
13 Tháng chín, 2019 17:46
hay cảm động mà cái kết bùn quá
Capuchino Đắng
13 Tháng chín, 2019 17:45
hay, cảm động mà cái kết bùn quá
Huỳnh Nam
03 Tháng chín, 2019 18:20
truyện thì hay nhưng cái kết xàm lol nhất trong các truyện t từng xem
Hieu Le
31 Tháng tám, 2019 20:17
truyện này full ra lâu rồi (google tra đi)
emgai89
28 Tháng tám, 2019 13:41
truyện này hot 1 thời lâu rôi bạn ơi
nhim0789
26 Tháng tám, 2019 15:24
chuyện đọc hay. tình tiết ko quá nhanh ko quá chậm. tình tiết phát triển ko thiếu muối. hợp lý hợp tình ko cẩu huyết. main đc buf vừa đủ. phải lỗ lực bản thân để đạt dc mục đích. nc là được. hay
jupiterad
18 Tháng mười hai, 2018 19:05
nói thiệt cho tác, rất ủng hộ nhưng từ cái giới thiệu đã mâu thuẫn rồi, lúc đầu bảo ốm yếu ở nhà với bố mẹ, đùng cái tai nạn cả nhà cái lại đang ở bộ đội rồi.
BÌNH LUẬN FACEBOOK