Mục lục
[Dịch] Sủng Mị
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Công chúa cũng là cường giả ẩn giấu a…aa !"

Lưu Chưởng đờ đẫn hồi lâu mới kịp hiểu ra vấn đề, Cẩn Nhu công chúa hẳn là một trong những cường giả chân chính thuộc về thế lực lớn.

"Ngươi phát hiện chuyện gì ở phía trước?"

Cẩn Nhu công chúa nhìn lướt qua Lưu Chưởng, mở miệng hỏi.

"Có một nhóm sát thủ trấn giữ nơi đó, ta chỉ phát hiện một ít manh mối ở bên ngoài, số lượng trong đó hẳn là nhiều hơn. Bọn họ bố trí trận hình vô cùng nghiêm mật, giống như là giăng sẵn một tấm lưới chờ đợi tất cả tuyển thủ chui đầu vào."

Trong lòng Lưu Chưởng vẫn còn sợ hãi, nhanh chóng nói ra phát hiện của mình.

"Vậy thì ngươi có thể tra rõ bọn họ giăng lưới trong phạm vi bao nhiêu dặm? Đến tột cùng có bao nhiêu người?"

Cẩn Nhu công chúa hỏi tiếp.

"Cho dù năng lực ẩn núp của ta rất tốt, nhưng không thể nào xông vào trong đó tìm hiểu cụ thể được. Bọn họ đã an bài rất nhiều sát thủ ẩn núp trong rừng, cứ cách vài thước lại có một sát thủ hoặc Hồn sủng. Cho dù là con ruồi cũng không thể thoát khỏi ánh mắt của bọn họ, rất khó thâm nhập vào trong.”

“Ta chỉ có thể miễn cưỡng đi đi lại lại ở vòng ngoài, điều tra một số bẫy rập mà bọn họ đang chuẩn bị. Nhưng muốn biết rõ ràng bẫy rập nông sâu, đồng thời tiến vào trong tìm hiểu tình hình, ai dà, sợ rằng trong hàng ngũ bậc thang thứ hai không có ai làm nổi."

Lưu Chưởng lắc đầu than thở, giọng nói rất là chân thành.

Cẩn Nhu công chúa lâm vào trầm mặc, tình huống bây giờ không quá lạc quan, đành phải chờ Sở Mộ trở lại rồi tổng hợp tin tức mới có thể định ra bước kế tiếp.

Không bao lâu sau, Sở Mộ đã quay trở về.

"Ngươi … ngươi chạy đi nơi nào? Tại sao lúc nãy chúng ta bị tập kích lại không thấy ngươi?"

Lưu Chưởng phát hiện Sở Mộ rốt cuộc chịu trở lại, nhất thời lên tiếng oán trách.

Sở Mộ không để ý đến Lưu Chưởng, chậm rãi đi tới trước mặt Cẩn Nhu công chúa.

Lưu Chưởng vẫn nói không ngừng, nhưng ngay khi hắn phát hiện sau lưng Sở Mộ là một con Ma Thụ chiến sĩ oai phong lẫm lẫm, lời nói của hắn lập tức dừng lại, mặt mày cứng ngắc và tràn đầy kinh hãi.

Khiến cho Lưu Chưởng kinh ngạc không phải là Ma Thụ chiến sĩ của Sở Mộ, mà là trong tay Ma Thụ chiến sĩ đang giữ ba cỗ thi thể.

Ba cỗ thi thể này là mấy gã sát thủ lúc nãy chạy trốn.

Cẩn Nhu công chúa cũng cảm thấy ngoài dự liệu, nàng đầu tiên là nhìn thoáng qua mấy cỗ thi thể trong tay Ma Thụ chiến sĩ, sau đó mới nói:

"Ngươi giết bọn họ?"

"Ừ, lúc trở lại phát hiện bọn họ đi lạc, thuận tiện giải quyết."

Sở Mộ gật đầu xác nhận.

Thực lực Cẩn Nhu công chúa rất mạnh, có thể còn mạnh hơn Sở Mộ vài phần. Nhưng trong tình huống vừa rồi, Hồn sủng của nàng nhiều nhất chỉ có thể giết chết hai con Hồn sủng, những gã sát thủ muốn chạy trốn thì nàng rất khó lưu lại, lại càng không cần phải nói đến xử lý toàn bộ.

Thế mà Sở Mộ làm được, hơn nữa xử lý rất là triệt để.

"Cái gì gọi là đi lạc?"

Nghe thấy Sở Mộ nói một câu hời hợt, khóe miệng Lưu Chưởng không nhịn được khẽ run rẩy.

Ba gã sát thủ không có ở trong trận doanh lại gọi là lạc đàn, cái thuyết pháp này thật sự là rất khó tiếp nhận mà. Hơn nữa, thực lực ba gã sát thủ nhất định không yếu.

Sở Mộ nhìn lướt qua thi thể Lục Nhãn yêu thú bị Cẩn Nhu công chúa giết chết cách đó không xa, mở miệng nói:

"Phía trước cách chúng ta năm dặm có một nhóm lớn sát thủ, số lượng đại khái 20 người. Ta rất kỳ quái tại sao trong phạm vi diễn ra cảnh thứ bảy lại xuất hiện một đám sát thủ?"

Sở Mộ vừa mới dứt lời, Cẩn Nhu công chúa lại là kinh ngạc mở trừng hai mắt, cố ý nhìn thoáng qua Lưu Chưởng.

Lưu Chưởng nghe xong ngay cả cằm cũng muốn rớt xuống đất.

Lưu Chưởng không ngờ rằng người này lại thật sự đi xem xét tình huống chung quanh một vòng. Phải biết rằng cạm bẫy phía trước cực kỳ khó chơi, một khi sai lầm nhất định bị những gã sát thủ kia phát hiện.

Lúc nãy hắn còn tỏ vẻ không có ai đủ khả năng xâm nhập vào trong trận doanh sát thủ, ngay cả cường giả bậc thang thứ hai cũng không thể làm nổi. Nhưng mà thời gian mới qua được vài phút, Sở Mộ đã quay trở lại nói một câu tương đối nhẹ nhàng, nhưng khiến cho Lưu Chưởng có cảm giác giống như tự cầm đá đập chân mình vậy.

"Hộ vệ huynh đệ, lúc nãy ngươi thật sự điều tra tình huống phía trước rõ ràng rành mạch rồi?"

Lưu Chưởng đi tới hỏi lại lần nữa.

"Ừ, trong 20 người có ba thủ lĩnh, thực lực cũng không tệ."

Sở Mộ nói.

"Ngay cả thủ lĩnh cũng biết luôn?"

Lưu Chưởng nhất thời hết chỗ nói rồi.

Phía trước rõ ràng làm trận hình sát thủ mai phục dày đặc, từng trạm từng trạm bố trí canh gác cơ hồ không có khe hở. Hơn nữa mỗi gã sát thủ nhất định là triệu hồi ra một, hai con Hồn sủng ẩn núp ở vị trí cố định, không cần quản bọn họ xếp hàng chặt chẽ hay thưa thớt, nhưng trên thực tế không thể nào có người âm thầm vượt qua được.

Dù sao Lưu Chưởng cũng là cao thủ dã luyện, hắn biết độ khó của chuyện này to lớn tới cỡ nào. Vì thế lúc trước hắn mới dứt khoát nói với Cẩn Nhu công chúa, bảo đảm trong hàng ngũ bậc thang thứ hai tuyệt đối không có ai làm nổi.

Nhưng mà hắn không ngờ tới gã hộ vệ bên cạnh Cẩn Nhu công chúa lại kinh khủng đến trình độ này, cho đến lúc này Lưu Chưởng vẫn không dám tin tưởng đây là sự thật.

Cẩn Nhu công chúa trầm tư suy nghĩ rất lâu, lấy thân phận và địa vị của Cẩn Nhu công chúa bồi dưỡng thủ hạ chỉ có mấy người, sau mỗi cảnh đều lần lượt rơi rụng hết. Cho đến cảnh thứ bảy tạm thời chỉ còn lại một người, nhưng cơ hội gặp nhau chỉ là con số lẻ.

Nhiệm vụ xuyên giới cảnh thứ bảy tự nhiên xuất hiện một đám sát thủ mai phục tàn sát thí sinh dự thi rõ ràng là nằm ngoài dự đoán của tất cả mọi người. Nếu như chuyện này xuất phát một một tuyển thủ nào đó, vậy thì thế lực chống lưng hắn khổng lồ tới mức nào đây? Nếu nghĩ tới một phương diện khác, vị dụ như đám sát thủ này là tuyển thủ cùng tham gia Thiên Hạ Quyết, sáu cảnh trước đã bị loại bỏ một đống lớn, hiện tại cảnh thứ bảy vẫn có thể gom được hơn 20 người, từ đó tính toán ra số lượng thủ hạ của cái tên kia đông đảo tới cỡ nào? Chỉ cần so sánh đơn giản với Cẩn Nhu công chúa sẽ cho ra một kết quả cực kỳ kinh khủng.

"Có đầu mối gì không?"

Sở Mộ thấy Cẩn Nhu công chúa đã hồi phục tinh thần liền hỏi một câu.

"Chuyện này hả? Ta cũng không nghĩ ra người nào có khả năng lớn như vậy, coi như là Hồn Minh Tư Thiên cũng không có cách nào làm tới trình độ này. Nói không chừng đây là người bên ngoài lẫn vào Thiên Hạ Quyết."

Cẩn Nhu công chúa chậm rãi phân tích.

Nghe đến đây, tâm Sở Mộ chìm xuống rồi, nếu xuất hiện tình huống phá hư quy tắc Thiên Hạ Quyết. Sở Mộ sẽ nghĩ đến thiếu nữ phản bội trước tiên.

Bởi vì nếu như thiếu nữ phản bội vẫn luôn nhắm tới vinh quang cuối cùng của Thiên Hạ Quyết, vậy thì nàng khẳng định sẽ tìm trăm phương ngàn kế sắp đặt kế hoạch từ lâu rồi. Thông qua đủ loại phương pháp khác nhau để nhắm tới vinh quang cuối cùng.

"Bọn họ nhiều người lắm, sợ rằng chúng ta không đối phó nổi. Ta cảm thấy nên tìm thêm người tạo thành đoàn đội, bọn họ thấy chúng ta nhiều người sẽ không dám động thủ."

Cẩn Nhu công chúa nói ra biện pháp của mình.

"Không có nhiều thời gian như vậy, chúng ta rất có thể đánh mất vinh quang. Hơn nữa ta cảm thấy chuyện này không đơn giản như bề ngoài, nếu như nhiều người xuất hiện thì đám sát thủ sẽ không lựa chọn hỗn chiến. Bởi vì mục đích chủ yếu của bọn chúng chính là gây trở ngại kéo dài thời gian."

Sở Mộ lập tức hủy bỏ đề nghị của Cẩn Nhu công chúa.

Cẩn Nhu công chúa lựa chọn có tính an toàn tính tương đối cao, hơn nữa lấy thân phận của nàng quả thật có thể làm được điều đó.

Nhưng mà Sở Mộ nghĩ rằng đám sát thủ là thủ hạ của tuyển thủ khác, nếu như lãng phí quá nhiều thời gian ở nơi này thì vinh quang cảnh thứ bảy khẳng định sẽ bị tên kia đoạt mất.

Sở Mộ tự biết thực lực không bằng người, nếu như không giành được vinh quang cảnh thứ bảy thì thực lực Chiến Dã và Quỷ Khung Quân Vương không có cơ hội tăng cường. Cảnh thứ tám sau đó sẽ vô cùng bất lợi đối với hắn, cho nên Sở Mộ nhất định phải đoạt lấy phần thưởng vinh quang bằng bất cứ giá nào.

"Ta không có hứng thú đối với phần thưởng vinh quang, chỉ cần có thể đột phá cảnh thành công là tốt rồi, thực lực đối phương quá mạnh khó lòng chống lại."

Cẩn Nhu uyển chuyển cự tuyệt.

"Ta cần phải lấy được vinh quang." Sở Mộ nói.

Cẩn Nhu công chúa hơi cúi đầu không nói gì thêm.

"Nếu đã như vậy, chúng ta chia hai đường hành động."

Sở Mộ đương nhiên hiểu Cẩn Nhu công chúa không muốn mạo hiểm.

Cẩn Nhu công chúa hơi ngạc nhiên, không nghĩ tới Sở Mộ sẽ nói trực tiếp như vậy.

"Được rồi, vậy thì ngươi cũng nên cẩn thận, thế lực của tên kia không chỉ khổng lồ. Thực lực chính hắn khẳng định cực mạnh, tốt nhất là không nên giao phong chính diện."

Cẩn Nhu công chúa nhìn chăm chú vào Sở Mộ, trong mắt hiện lên đường nét phức tạp.

Sở Mộ gật đầu một cái, ánh mắt hắn cũng nhìn Cẩn Nhu công chúa. Trên thực tế hắn vẫn luôn có một vấn đề rất muốn hỏi, sau khi do dự một hồi mới dứt khoát nói:

"Tại sao ngươi luôn luôn đeo khăn che mặt?"

Hình như Cẩn Nhu công chúa không ngạc nhiên vì Sở Mộ hỏi như thế, mỉm cười giải thích:

"Chỉ là một tập tục, trước khi một thứ gì đó chưa xuất hiện ở trước mặt ta, ta sẽ luôn che mặt như thế."

Sở Mộ cái hiểu cái không, đành phải gật đầu cho qua, trực tiếp nhảy lên trên lưng Dạ Lôi Mộng Thú chui vào trong rừng rậm nguy cơ trùng trùng.

Cẩn Nhu công chúa nhìn Sở Mộ rời khỏi, trong lòng chợt giảm đi cảm giác an toàn. Thế nhưng nàng không cảm thấy tiếc hận hay oán trách, bởi vì hai người có cách nhìn không giống nhau, hiển nhiên sẽ không có cùng lựa chọn. Bọn họ quyết đoán chia hai đường là hành động chính xác.

"Cẩn Nhu công chúa, thì ra hắn không phải là hộ vệ của ngài? Hắn là ai vậy?"

Lưu Chưởng nhìn bóng lưng Sở Mộ, Dạ Lôi Mộng Thú và Ma Thụ chiến sĩ rời khỏi, không hiểu sự tình trong đó nên mở miệng hỏi.

Cẩn Nhu công chúa bình thản nói:

"Người này hả? Hẳn là ngươi cũng biết, Hồn Điện Sở Thần."

"Sở Thần?"

Trên mặt Lưu Chưởng lập tức hiện ra thần sắc kinh ngạc, hắn hoàn toàn không có nghĩ tới nam tử kia dĩ nhiên là Hồn Điện Sở Thần đại danh đỉnh đỉnh. Một thanh niên biến thái thường xuyên khiêu chiến vượt cấp, hơn nữa liên tục đoạt lấy vinh quang cao nhất.

"Khó trách hắn trâu bò như vậy, nghe nói hắn từng lựa chọn độ khó săn thú tương đương với Mê giới cấp chín."

Lưu Chưởng kinh hãi một lát, đồng thời cũng bừng tỉnh đại ngộ, hèn gì nam tử này có năng lực xuyên qua cạm bẫy dày đặc của đám sát thủ.

Sở Mộ lựa chọn phân chia hai đường với Cẩn Nhu công chúa còn có một nguyên nhân khác, đó là Sở Mộ muốn điều tra rõ ràng lai lịch đám sát thủ.

Sở Mộ cảm thấy đám sát thủ xuất hiện quá mức đột ngột, rất có thể liên quan tới sự tình Vũ điện chủ nhắc tới trước kia. Nếu mọi chuyện đúng như dự đoán, vậy thì mục đích của thiếu nữ phản bội rất có thể sẽ bắt đầu lộ ra từ cảnh này.

Mặt khác, Cẩn Nhu công chúa quả thật không thích hợp hành động nơi hoang dã, Sở Mộ đi với nàng xuyên qua rừng rậm nhất định là bị trở ngại không nhỏ. Hơn nữa, nàng bây giờ chỉ muốn bảo thủ thành công đột phá cảnh, cho nên hai người hai hướng là lựa chọn tốt nhất.

Số lượng sát thủ tổng cộng có 20 tên, Sở Mộ dĩ nhiên không thể nào bắt từng tên một tra xét. Hiện tại hắn phải nghĩ biện pháp bắt giữ một tên thủ lĩnh sẽ thu được tin tức cụ thể hơn.

Sở Mộ đã âm thầm quan sát thực lực của đám sát thủ, mỗi thành viên chia đều có khoảng bốn con chín đoạn cao giai Hồn sủng cấp thống lĩnh. Nếu đối kháng chính diện, Sở Mộ chỉ có thể đối mặt một lần với ba gã sát thủ.

Ám sát thì phải có sát thủ lạc đàn, Sở Mộ có lòng tin giết chết mà không phát ra động tĩnh gì.

Vấn đề hiện tại chính là ba gã thủ lĩnh vẫn luôn ở trong khu vực trung tâm rừng rậm. Sở Mộ động thủ tất nhiên sẽ kinh động ít nhất năm gã sát thủ, làm vậy quá mức nguy hiểm.

Cuối cùng Sở Mộ cho ra quyết định trước tiên ẩn núp bên trong trận doanh của bọn chúng, chờ đợi cơ hội thích hợp rồi mới xuất thủ. Như thế tỷ lệ thành công bắt giữ thủ lĩnh đối phương sẽ cao hơn một chút.

Sở Mộ hoàn toàn ẩn giấu khí tức của mình, cho dù là di chuyển trong Đế Thánh thánh vực hung hiểm cũng không thành vấn đề. Vì thế mặc dù sát thủ dàn trận hình nghiêm mật, nhưng không thể ngăn cản hắn âm thầm tiến vào.

Đến giữa đêm, Sở Mộ đã tiếp cận khu vực trung tâm của ba gã thủ lĩnh, hắn giống như một con dã thú nằm phục trong bóng tối, cặp mắt màu đen lẳng lặng quan sát hết thảy tình huống ở chung quanh.

"Đám sát thủ kia đến bây giờ còn chưa có trở về, có thể là bị cao thủ chân chính nào đó giết ngược rồi."

Một thanh âm nam tử từ trong lều vải truyền ra.

"Hừ, không phải đã dặn dò bọn họ cẩn thận rồi sao? Nếu đụng phải người nào thực lực quá mạnh trực tiếp cho đi là xong."

Gã nam tử tức giận mắng ầm lên.

"Đại thủ lĩnh, chủ thượng bây giờ đã vượt xa những tuyển thủ khác, thuộc hạ còn chưa hiểu rõ chủ thượng cuối cùng là muốn làm gì. Nếu như chỉ vì vinh quang cao nhất không cần thiết dùng đến chúng ta ở cảnh thứ bảy này."

"Không nên hỏi nhiều, cứ làm theo mệnh lệnh là được rồi.”

Gã nam tử được gọi là đại thủ lĩnh nam tử trầm giọng nhắc nhở.

Sở Mộ nghe đến đó liền nhíu mày, nếu như ba người này tiếp tục đàm luận có lẽ hắn sẽ thu được một vài tin tức trọng yếu.

"Xem ra nếu muốn biết mục đích của bọn họ, nhất định phải hạ thủ trên người đại thủ lĩnh." Sở Mộ đã quyết định xong.

Tiếp tục chờ đợi như vậy sẽ biết lãng phí thời gian đột phá cảnh, hơn nữa cái tên chủ thượng kia cho thuộc hạ ngăn trở mọi người khẳng định là vì nguyên nhân trọng yếu nào đó.

Vì thế Sở Mộ âm thầm hạ quyết tâm, dự định mạo hiểm một lần.

Đại thủ lĩnh ngồi trong lều vải, yên lặng nhắm mắt tĩnh tọa.

Bề ngoài gã thủ lĩnh này giống như trước là thành viên trong nhóm thanh niên đồng lứa, hơn nữa còn là tuyển thủ bậc thang thứ hai, đồng thời cũng là một gã hai niệm Hồn Chủ.

Sau khi đạt tới cấp bậc Hồn Chủ, mỗi lần tăng cường thực lực một bậc cũng cực kỳ gian nan, gã thủ lĩnh này bây giờ đang cố gắng xông phá hai niệm lên đến ba niệm.

Dưới trướng hắn là một nhóm sát thủ tinh nhuệ, bố trí trận hình trong rừng có thể nói là tuyệt đối chặt chẽ. Thành viên bậc thang thứ hai không thể nào có năng lực xông vào được, lại càng không cần phải nói đến chạy tới vị trí trung tâm trận doanh.

Cho nên gã thủ lĩnh này tĩnh tọa rất thoải mái thả lỏng thần kinh, hoàn toàn không cần lưu tâm cảnh giác tình hình chung quanh, chỉ chuyên tâm tiến vào trạng thái tĩnh tu.

Bỗng nhiên gã thủ lĩnh nghe thấy tiếng bước chân, hắn khẽ nhíu mày theo bản năng hừ lạnh một tiếng, nói:

"Không phải đã nói với các ngươi, nếu ta không gọi thì cấm quấy rầy hay sao?"

Gã thủ lĩnh tức giận mở mắt ra muốn nhìn xem cái tên quấy rầy mình là ai. Nhưng chỉ lát sau vẻ mặt hắn lập tức thay đổi, vội vàng đứng lên hành lễ nửa quỳ trước mặt nam tử mới tới, sợ hãi nói:

"Đại nhân, thuộc hạ không biết là ngài, xin thứ tội, xin thứ tội."

"Tình huống thế nào?"

Nam tử mới đến hờ hững nhìn lướt qua gã thủ lĩnh, mở miệng hỏi.

"Đã chết ba, hẳn là cường giả ẩn giấu của bậc thang thứ hai xuất hiện, tình huống lão Cửu tạm thời không có hồi báo, nhưng hẳn là thành công rồi."

Gã thủ lĩnh hồi đáp.

"Trước khi ta tới đã thấy rồi, ba người kia chết trong tay Sở Thần, chẳng lẽ Sở Thần cũng tính là cường giả ẩn giấu?"

Nam tử kia nói.

"Sở Thần? Chuyện này… thuộc hạ quả thật không nghĩ tới, bây giờ ta sẽ cho người đi giết hắn."

Gã thủ lĩnh ngẩng đầu lên, nhưng lại không dám nhìn thẳng vào mặt nam tử kia.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
16 Tháng mười hai, 2019 23:44
kết mở nhỉ
Nam Atula
15 Tháng chín, 2019 16:23
Truyện này ít người biết là do các trang khác ra full lâu rồi nên ở ttv ít người đọc hơn
Capuchino Đắng
13 Tháng chín, 2019 17:46
hay cảm động mà cái kết bùn quá
Capuchino Đắng
13 Tháng chín, 2019 17:45
hay, cảm động mà cái kết bùn quá
Huỳnh Nam
03 Tháng chín, 2019 18:20
truyện thì hay nhưng cái kết xàm lol nhất trong các truyện t từng xem
Hieu Le
31 Tháng tám, 2019 20:17
truyện này full ra lâu rồi (google tra đi)
emgai89
28 Tháng tám, 2019 13:41
truyện này hot 1 thời lâu rôi bạn ơi
nhim0789
26 Tháng tám, 2019 15:24
chuyện đọc hay. tình tiết ko quá nhanh ko quá chậm. tình tiết phát triển ko thiếu muối. hợp lý hợp tình ko cẩu huyết. main đc buf vừa đủ. phải lỗ lực bản thân để đạt dc mục đích. nc là được. hay
jupiterad
18 Tháng mười hai, 2018 19:05
nói thiệt cho tác, rất ủng hộ nhưng từ cái giới thiệu đã mâu thuẫn rồi, lúc đầu bảo ốm yếu ở nhà với bố mẹ, đùng cái tai nạn cả nhà cái lại đang ở bộ đội rồi.
BÌNH LUẬN FACEBOOK