Mục lục
[Dịch] Sủng Mị
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Đen, thật sự chỉ có 3000 linh? Tiểu tử ngươi thiệt là … không ngờ cũng hiểu được đạo tìm linh."

Sở Thiên Nhân ngẩn người hồi lâu, sau đó mới nở nụ cười vỗ vỗ bả vai Sở Mộ.

Sở Mộ mỉm cười khiêm nhường, bởi vì cái gọi là đạo tìm linh vốn nằm trên người lão đầu nửa người nửa sủng được mẫu thân gửi gắm đi theo. Còn bản thân hắn cái gì cũng không biết, dốt đặc từ trên xuống dưới.

Sở Mộ dĩ nhiên không thể tiếp tục bàn luận đề tài này. Lỡ may Sở Thiên Nhân nổi hứng kêu mình dạy thuật tìm linh thì hết đường lừa gạt.

Thế là hắn nhanh chóng chuyển sang đề tài khác:

"À, lúc nãy đám người kia là ai? Tại sao bộ dạng sát khí đằng đằng thế nhỉ?"

Lúc trước Sở Mộ cũng nhận thấy đám cường giả bay xuyên qua Phong cốc, nếu không phải Sở Mộ để cho Mạc Tà tạo ra động tĩnh quá lớn, có lẽ bọn họ vẫn lẳng lặng ẩn núp chờ đợi con mồi mắc câu.

"Không thấy rõ, không giống như tới giết Thiên Ma Trùng đế hoàng, âm thầm chạy vào Cấm Vực kiểu đó hẳn là sợ bị người khác phát hiện. Đúng là quá xảo diệu rồi, Cấm Vực rộng lớn bạt ngàn thế mà vẫn gặp được bọn họ."

Sở Thiên Nhân lắc đầu cười khổ.

Sở Mộ do dự một hồi, từ trong không gian giới chỉ lấy ra một khối bảo thạch sáng bóng.

Khối bảo thạch này to bằng ngón cái, bên trong chạm rỗng giống như chiếc nhẫn, phía trên tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt.

"Chỉ mong không đụng phải bọn họ, cái tên bị đuổi theo hình như sử dụng lực lượng Dị hệ ném vật này tới chỗ ta."

Sở Mộ cười khổ nói, tập trung suy nghĩ rốt cuộc có nên lưu lại hay không. Dù sao thực lực đám người kia rất mạnh, không cẩn thận va chạm với cường giả chân chính thì phiền toái to.

Sở Thiên Nhân cầm lấy khối bảo thạch kỳ lạ kia quan sát chốc lát, vừa xem vừa lẩm bẩm:

"Ta đọc trong truyện ký thấy mỗi đại nhân vật bị đuổi giết thường ném ra bảo vật quý hiếm, sau đó mấy người đuổi giết sẽ tìm trăm phương ngàn kế lấy lại món đồ. Sở Thiên Nhân ta cũng đã sống mấy chục năm tại sao không đụng phải chuyện tốt kiểu này rơi vào đầu nhỉ?"

Thế nhưng, Sở Thiên Nhân nhìn mãi vẫn không nhận ra chiếc nhẫn bảo thạch này có chỗ nào khác thường, không phải là không gian giới chỉ cũng không phải là Hồn sủng giới chỉ, cũng không giống vật phẩm trang sức. Bên trong bảo thạch cũng không có năng lượng dao động.

"Ta lúc nãy đã kiểm tra rồi, có lẽ chỉ là một món đồ trang sức bình thường thôi."

Sở Mộ mỉm cười bất đắc dĩ.

"Xem ra truyện ký vẫn là truyện ký, không thể tin tưởng được. Đoán chừng cái tên bị đuổi theo kia sử dụng kế đánh lạc hướng, tùy tiện ném ra vật phẩm muốn dẫn dụ đám người kia chuyển sang phiền phức chúng ta, còn hắn sẽ tranh thủ thời gian chạy trốn. Kết quả đám người truy kích cũng thông minh, không có bị trúng kế của hắn, chỉ có hai người đần độn chúng ta cầm lấy một món đồ hư nhìn tới nhìn lui. Còn tưởng rằng vô tình nhận được tiền của phi nghĩa nữa chứ !"

Trí tưởng tượng Sở Thiên Nhân tương đối phong phú, chỉ một lát đã cho ra đáp án khác hẳn lúc nãy.

"Giữ lại làm kỷ niệm vậy, chúng ta tiếp tục săn giết Thiên Ma Trùng."

Sở Thiên Nhân ném chiếc nhẫn cho Sở Mộ, lập tức bỏ qua vấn đề này.

Sở Mộ cầm lấy chiếc nhẫn, dùng hồn niệm hỏi thăm Ly lão nhi. Nhưng lão gia hỏa kia cũng nói đó chỉ là chiếc nhẫn bình thường, hiện tại Sở Mộ cũng không rảnh rỗi tìm hiểu chi tiết, lập tức cất vào người tự nhủ sau này có cơ hội sẽ tìm cao thủ giám định xem sao.

"Tiếp theo là nơi này, lãnh địa của bộ lạc Thiên Ma Trùng cấp ba. Lúc trước ta bỏ ra không ít chỗ tốt mới thu thập được tin tức cụ thể. Hơn nữa, đám bằng hữu của ta nhắc nhở đã có người đánh chủ ý tại nơi này, cần phải hành động càng sớm càng tốt."

Sở Thiên Nhân chỉ vào bản đồ nói.

"Có người tranh đoạt đã chứng minh rằng nơi này có thứ tốt."

Trước đây Sở Mộ cũng thường xuyên hành động giết người cướp của, đạt đến cấp bậc Hồn Hoàng đúng là đàng hoàng hơn một chút. Nhưng chỉ cần có cơ hội, Sở Mộ vẫn không ngần ngại hạ thủ, dù sao xâm nhập vào Cấm Vực là chuyện vô cùng nguy hiểm, phải tận lực thu được lợi ích lớn nhất để bù đắp thời gian và công sức bỏ ra.

Sở Thiên Nhân thấy Sở Mộ nói chuyện nghiêm túc như vậy liền cười phá lên:

"Ta thấy ngươi có vẻ là người đàng hoàng, thì ra cũng hiểu được đạo lý giang hồ a…aa…aaa! Đối với những người đạt tới cấp bậc này, bất kể đi đâu hay làm gì đều phải quan tâm đến lợi ích thiết thực, tóm lại nơi nào có dấu chân người nhất định là có tài nguyên. Ngươi nghĩ đi, tài nguyên chỉ có hạn, cường giả Hồn Hoàng lại đông đảo như thế, thay vì ngồi lỳ trong tòa thành mốc meo chờ hưởng lợi, còn không bằng ra ngoài xông xáo tham gia náo nhiệt. Hễ đụng phải cơ duyên khẳng định một bước lên trời."

Sở Mộ cũng hiểu được điều này, trừ phi có thế lực lực chống đỡ sau lưng mới không cần mạo hiểm tìm kiếm tài nguyên. Còn hạng người tay trắng dựng nghiệp giống như Sở Mộ và Sở Thiên Nhân nhất định đã trải qua không ít lần hoạt động kiểu hắc đạo, nếu không bọn họ rất khó giẫm lên đầu người khác.

Thật ra thu hoạch 5000 linh cũng không nhiều lắm, hai người chia đều chỉ được có 2500 linh. Đối với Sở Thiên Nhân hẳn là không đủ dùng, còn đám Hồn sủng của Sở Mộ cần có tài nguyên gấp mấy lần, số lượng cỡ này đúng là quá ít rồi.

Mặc dù biết mục tiêu kế tiếp rất có thể sẽ có đối thủ cạnh tranh, nhưng hai người bọn họ vẫn trực tiếp đi tới. Nếu tranh đoạt được thì mạnh tay đoạt, không đánh lại thì âm thầm rút lui. Vừa thấy được khó khăn trước mắt đã bỏ qua vốn không phải là tính cách của bọn họ.

Lần này quãng đường xa hơn rất nhiều, hai người cùng nhau vượt núi xuyên cốc, một nắng hai sương đi suốt một tháng mới xuất hiện tại ranh giới bộ lạc Thiên Ma Trùng cấp ba.

Bộ lạc Thiên Ma Trùng chiếm cứ lãnh địa rất lớn, đoán chừng muốn đi ngang phải mất chừng mười ngày phi hành toàn lực. Nếu như đám Hồn sủng chuẩn đế hoàng phân tán ra các khu vực khác nhau sẽ dễ dàng đánh bại hơn.

Vấn đề là bọn họ phải xâm nhập vào trong bộ lạc Thiên Ma Trùng tìm hiểu tình huống rõ ràng, một là thăm dò Linh nguyên, hai là vị trí cụ thể của Thiên Ma Trùng đế hoàng. Sau đó hai người mới có thể thương lượng cho ra đối sách tốt nhất.

"Chúng ta không thể lãng phí thời gian chỗ này này, địa bàn lớn như vậy hạ thủ lung tung sẽ mất rất nhiều thể lực đối phó quân đoàn Thiên Ma Trùng. Đồng thời hiệu quả cũng không lớn."

Sở Thiên Nhân chậm rãi nói.

Sau khi chính thức xâm nhập Cấm Vực, Sở Mộ mới hiểu được tại sao cường giả nhân loại hiếm khi nguyện ý bước vào nơi này. Dưới tình huống bình thường, bộ lạc cấp một sẽ có một đầu chuẩn đế hoàng và quân đoàn tương đương, muốn tiêu diệt cả bộ lạc thường thường phải có lực lượng gấp ba lần trở lên. Nếu không biết trong lãnh địa có tài nguyên hay không, lấy được ích lợi không đủ bù đắp thiệt thòi thì người nào chịu liều mạng chém giết? Ví dụ nhân loại hình thành tổ đội tiến vào đúng là giảm thấp tỷ lệ nguy hiểm, nhưng mà bọn họ sẽ phải phân phối chia đều thành quả thu được. Ngoài ra còn phải lo lắng Hồn sủng của mình lúc nào cũng có thể tử vong, thứ sủng còn đỡ, lỡ may xui xẻo chết rụng một, hai đầu chủ sủng không phải là trực tiếp tàn phế hay sao?

Ly lão nhi tìm Linh nguyên cần phải có chút ít thời gian, Sở Mộ dựa theo lão phân phó đi dạo một vòng kiểm tra tình hình chung quanh.

Trên quãng đường cùng nhau đi tới, Ly lão nhi vẫn luôn hết lòng tìm kiếm. Nhưng một tháng băng ngang Cấm Vực cũng không có tin tức tốt lành gì cả.

"Thiếu chủ, nơi này có Linh nguyên, nhưng tỷ lệ hơi thấp."

Đến ngày thứ mười, Ly lão nhi rốt cuộc cho ra một kết luận.

"Hơi thấp? Chẳng phải là không có Linh nguyên ?"

Sở Mộ thất vọng nói.

"Thiếu chủ, Linh nguyên ẩn giấu đâu có dễ tìm như vậy. Vạn Đoạn Triết Cốc thuộc về địa phương chưa khai phá, thậm chí nhân loại cũng không biết nơi có bao nhiêu bộ lạc và sinh vật cường đại sinh sống. Cho dù có cao thủ tìm linh tiến vào cũng không dám lưu lại một chỗ quá lâu. Nếu như thiếu chủ dám xâm nhập chỗ sâu trong Cấm Vực, Ly lão nhi ta có thể bảo đảm trong vòng một tháng nhất định tìm ra mỏ Linh nguyên trên vạn linh. Hơn nữa, lấy thực lực thiếu chủ bây giờ đều bị hạn chế khắp nơi, ngay cả bộ lạc cấp ba cũng phải đi đường vòng, vì thế chúng ta bị lãng phí rất nhiều thời gian."

Ly lão nhi thở dài một hơi bất đắc dĩ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
16 Tháng mười hai, 2019 23:44
kết mở nhỉ
Nam Atula
15 Tháng chín, 2019 16:23
Truyện này ít người biết là do các trang khác ra full lâu rồi nên ở ttv ít người đọc hơn
Capuchino Đắng
13 Tháng chín, 2019 17:46
hay cảm động mà cái kết bùn quá
Capuchino Đắng
13 Tháng chín, 2019 17:45
hay, cảm động mà cái kết bùn quá
Huỳnh Nam
03 Tháng chín, 2019 18:20
truyện thì hay nhưng cái kết xàm lol nhất trong các truyện t từng xem
Hieu Le
31 Tháng tám, 2019 20:17
truyện này full ra lâu rồi (google tra đi)
emgai89
28 Tháng tám, 2019 13:41
truyện này hot 1 thời lâu rôi bạn ơi
nhim0789
26 Tháng tám, 2019 15:24
chuyện đọc hay. tình tiết ko quá nhanh ko quá chậm. tình tiết phát triển ko thiếu muối. hợp lý hợp tình ko cẩu huyết. main đc buf vừa đủ. phải lỗ lực bản thân để đạt dc mục đích. nc là được. hay
jupiterad
18 Tháng mười hai, 2018 19:05
nói thiệt cho tác, rất ủng hộ nhưng từ cái giới thiệu đã mâu thuẫn rồi, lúc đầu bảo ốm yếu ở nhà với bố mẹ, đùng cái tai nạn cả nhà cái lại đang ở bộ đội rồi.
BÌNH LUẬN FACEBOOK