Mục lục
Vợ Cũ Thật Quyến Rũ – Nguyễn Băng Trâm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 70

Hoắc Hoài Lễ kinh ngạc nhìn con mình. Đã năm năm không nhìn thấy Hoắc Trì Viễn thoải mái mà cười như thế. Chẳng Lẽ Tề Mẫn Mẫn kia thật sự là trường hợp đặc biệt? Ông chỉ có thể mỏi mắt mong chờ rồi.

Nhìn thấy ba chồng và Hoắc Trì Viễn cùng bà nội từ thư phòng đi ra, Tề Mẫn Mẫn khẩn trương đứng lên.

“Ba, bà nội…” Cô vụng trộm nhìn vào mắt Hoắc Trì Viễn, nhìn thấy anh nhìn mình cười cười, liền nhẹ nhàng thở ra. Anh nên giải quyết chuyện người lớn phản đối xong rồi đi?

“Mẹ, cơm được chưa?” Đột nhiên Hoắc Trì Viễn xoa bụng: “Đói quá, nhanh đi ăn cơm thôi!”

“Được rồi.” Mẹ Cố đứng dậy, nói với con gái: “Tương nhi, giúp mẹ mang thức ăn ra!”

“Mẹ, mẹ có con dâu rồi, loại chuyện này cũng đừng tìm con nữa. Con đang viết một tiểu thuyết!” Hoắc Tương lấy điện thoại cầm tay ra, xoay người đi vào phòng, vừa đi vừa ghi âm vào trong di động: “Tên sách Thê sắc chọc người, nam chính Hoắc Trì Viễn, nữ chính Tề Mẫn Mẫn, tình tiết chính: chú cháu.”

Nghe được Hoắc Tương nói, Tề Mẫn Mẫn nhanh chóng đỏ mặt. Hoắc Tương thật đúng là tính toán viết tiểu thuyết về cô và Hoắc Trì Viễn hả?

Bọn họ bắt đầu đúng là chú cháu.

Cô lặng lẽ nhìn anh, thẹn thùng.

“Anh cả, anh đổ chị dâu trước đi?” Đột nhiên Hoắc Tương thò đầu ra, cười khẽ hỏi: “Nhìn chị dâu đáng yêu thế này, cũng không thể là chị dâu đổ anh trươc.”

Nói xong, Hoắc Tương liền vui vẻ cười to.

Tề Mẫn Mẫn đỏ mặt như hoàng hôn chiều,….

Tề Mẫn Mẫn sửng sốt hơn mười giây mới nhớ ra điện thoại di động của mình ngày hôm qua đã bị Hoắc Trì Viễn ném vỡ tan tành, căn bản không thể dùng.

Cô nhận lấy di động, đi đến trước cửa sổ dài sát đất trả lời điện thoại:”Cha”

“Cục cưng bảo bối, con không phải bị cảm nắng sao? Đầu có còn đau không? Hoắc Trì Viễn không ức hiếp con đấy chứ?” Tề Bằng Trình vội vàng hỏi.

Nghe được cha gọi mình là “Cục cưng bảo bối”, Tề Mẫn Mẫn hốc mắt dâng đầy lệ.

Cha còn coi mình là cục cưng bảo bối sao?

Cô cố gắng nuốt nước mắt, trả lời lạnh lùng:”Tôi rất khỏe, cảm ơn sự quan tâm của ông. Ông hi vọng Hoắc Trì Viễn đối tốt với tôi, là muốn giảm bớt cảm giác bứt rứt của ông sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK