Mục lục
Vợ Cũ Thật Quyến Rũ – Nguyễn Băng Trâm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1318

Hoắc Trì Viễn bị Tề Mẫn Mẫn đùa cho phì cười: “Từ trong miệng em nghe được 3 chữ “ Giáo sư Cố”, nghe sao kỳ quái như vậy?”

“Bởi vì thầy giáo không thể yêu học trò.” Tề Mẫn Mẫn nghịch ngợm le lưỡi.

“Em cảm thấy anh sẽ để ý sao?” Hoắc Trì Viễn nhíu mày.

Cho dù Tề Mẫn Mẫn thi đỗ đại học F, trở thành học trò của anh, anh cũng sẽ không sợ dư luận mà công bố chuyện này cho cả thiên hạ biết.

Cô là học trò của anh!

“Em tin anh!” Tề Mẫn Mẫn bưng mặt Hoắc Trì Viễn, in một nụ hôn trên trán anh.”Giáo sư Cố, có thể tiếp tục không?”

“Có thể!” Một tay Hoắc Trì Viễn đẩy sách vở sang một bên, một tay đặt Tề Mẫn Mẫn lên trên bàn, tiếp tục hôn xuống.

“Em là nói… Tiếp tục… Giảng bài…” Tề Mẫn Mẫn đỏ mặt kháng nghị.

“Anh lại cho rằng ý em là…” Hoắc Trì Viễn phúc hắc cười nói, “Để cho anh tiếp tục yêu em.”

Tề Mẫn Mẫn đẩy bả vai Hoắc Trì Viễn ra, đỏ mặt nhảy xuống đất: “Không nghe nữa! Em không tin em không thể giải được đề này!”

Hoắc Trì Viễn nhanh chóng kéo cô vào trong ngực, ép cô ngồi xuống đùi anh, sau đó dỗ cô như dỗ con nít nói: “Đừng nóng giận. Chúng ta tiếp tục!”

“Là thuốc dán Hoắc Nhiên gửi tới.” Hoắc Trì Viễn ngẩng đầu, nhàn nhạt cười nói.

“Trị thương cho anh sao?” Tề Mẫn Mẫn lập tức mở cái túi ra, ” Sao anh không nói sớm?”

“Chờ anh xong việc đã.” Hoắc Trì Viễn nói xong, lại vùi đầu vào công việc.

Bởi vì thuốc dán phải cuốn vào ngón tay khiến anh không thể làm việc được, cho nên anh không tính dán thuốc luôn.

Tề Mẫn Mẫn mở túi ra, liền nhìn thấy bên trong là một chồng thuốc dán, đi kèm với một tờ giấy viết cách sử dụng: “Lấy thuốc dán cuốn vào ngón tay, sau đó đắp nước nóng nửa giờ… Em đi tìm ấm Bảo Bảo.”

Cô nhớ lúc cô bị đau bụng kinh anh có mua một chiếc ấm Bảo Bảo, hình như là đặt ở ngăn kéo trong phòng ngủ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK