Mục lục
Vợ Cũ Thật Quyến Rũ – Nguyễn Băng Trâm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 485

”Được! Không nói nữa. Chúng ta tiếp tục làm việc chưa xong!” Hoắc trì Viễn áp Tề Mẫn Mẫn ở dưới thân, mê hoặc nói.

”Không cần!” Tề Mẫn Mẫn vội vàng tránh khỏi lòng anh, lui về phía bên kia giường, quấn chăn kín người.

”Không được rồi!” Hoắc trì Viễn mở lòng bàn tay cho Tề Mẫn Mẫn nhìn. Trong lòng bàn tay anh là quà mà tối qua Hoắc Nhiên tặng.

”Không!” Tề Mẫn Mẫn dùng lực lắc đầu, khuôn mặt nhỏ nhắn trở nên hồng.

Hoắc trì Viễn thoải mái kéo chăn, đè lên Tề Mẫn Mẫn, nhiệt tình hôn môi cô.

Lúc Tề Mẫn Mẫn tỉnh lại thì thấy mặt trời đã rọi vào giường, có lẽ sắp 12 giờ chăng? Cô ngẩng đầu, thấy Hoắc trì Viễn đang ôm chặt cô, nghịch ngợm giật giật râu mới mọc của anh: “Người xấu! Có biết đau không hả? Có muốn em xoa cho anh không?”

Hoắc trì Viễn bị Tề Mẫn Mẫn làm đau mà tỉnh dậy nghe cô nói vậy không khỏi bật cười: “Nhóc con, sáng nay anh cũng không khiến em đau mà!”

Thật đúng là nhóc con thích ghi thù.

Không phải chỉ vì tối qua anh muốn cô nhiều lần thôi sao?

Vậy mà cô có thể nhẫn tâm giật râu anh.

Sau một lúc lâu, anh gian nan ngồi xuống, xoa xoa mái tóc Tề Mẫn Mẫn nói: “Anh đi nấu cơm.”“Anh để dì quản gia nghỉ mấy ngày?” Tề Mẫn Mẫn nghe Hoắc trì Viễn nói muốn nấu cơm, liền tò mò hỏi.

”Một tuần.” Hoắc trì Viễn nói xong liền đứng dậy rửa mặt.

Tề Mẫn Mẫn nằm úp sấp trên giường, cắn ngón tay. Hoắc trì Viễn cho dì quản gia nghỉ một tuần, có nghĩa là 4 đến 5 ngày nữa chỉ anh và cô ở nhà. Anh khi đó muốn ôm thì ôm, muốn hôn thì hôn, chẳng cố kỵ điều gì cả.

Cái tên sắc lang này!

Cũng đã 30 tuổi rồi, sao vẫn còn….mạnh như vậy!!

Nếu cứ tiếp tục thế này, rồi sẽ có ngày cô cũng không thể chịu đựng nổi mất!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK