Mục lục
Vợ Cũ Thật Quyến Rũ – Nguyễn Băng Trâm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 642

Hoắc trì Viễn nhàn nhạt nở nụ cười, dùng sức nắm chặt bàn tay của Tề Mẫn Mẫn, sau đó nhìn về phía Dương Nguyệt Quyên, vân đạm phong khinh nói: “Dương phu nhân, bà không biết rằng trang sức vàng bạc có thể đổi cũ lấy mới sao?”

Vẻ mặt Dương Nguyệt Quyên mờ mịt nhìn Hoắc trì Viễn.

Cái khỉ gì đây!

Sao có thể thông minh như thế!

Khiến cho bà ta xấu mặt rồi.

“Lấy cũ đổi mới cũng phải tốn chút chi phí.” Dương Nguyệt Quyên từ trong kẽ răng nặn ra một câu.

“Chút chi phí đó cơ hồ là không đáng kể. Nếu Dương phu nhân đây để ý, tiền này tôi sẽ trả! Bà yên tâm, tôi nhất định sẽ để cho Tề Lạc trở thành cô dâu hoàng kim, giàu có hoa lệ nhất!” Hoắc trì Viễn lạnh nhạt cười nói, ngữ khí lại tương đối thành khẩn, để cho Dương Nguyệt Quyên căn bản là không có cách nào để phản bác.

Tề Mẫn Mẫn nhìn khuôn mặt Dương Nguyệt Quyên giống như là bị táo bón, không khỏi cười trộm.

Tài ăn nói của Hoắc trì Viễn đúng là không chê vào đâu được?

Cô như thế nào lại không nghĩ đến phản bác Dương Nguyệt Quyên như vậy đây?

“Có bao nhiêu nhớ?” Tề Mẫn Mẫn kề mặt vào trong ngực Hoắc trì Viễn, cười khẽ hỏi.

Hoắc trì Viễn đè lên đầu Tề Mẫn Mẫn, khàn khàn hỏi: “Có nghe hay không?”

Tề Mẫn Mẫn dùng lực gật đầu một cái. Hoắc trì Viễn không dùng những từ ngữ trau chuốt hooa lệ để điễn tả nỗi nhớ với cô, nhưng cô nghe hiểu rồi. Anh đang nói cho cô biết, trái tim của anh đang nhảy nhót vì cô.

Cô gắt gao ôm lấy eo Hoắc trì Viễn, cảm động vừa cười vừa rơi nước mắc.

Hai người yên lặng ở trong phòng khách, gắt gao ôm nhau. Ai cũng không nói gì, giờ phút này, cho dù nói gì cũng là dư thừa.

Dì Lưu lặng lẽ mang hành lý lên lầu, nhẹ nhàng rời đi, trả phòng khách lại cho hai người.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK