Mục lục
Vợ Cũ Thật Quyến Rũ – Nguyễn Băng Trâm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1691

"Bị anh đoán được rồi!" Tê Mẫn Mẫn nghịch ngợm le lưỡi. "Anh muốn ăn cháo thịt nạc và trứng bắc thảo!" Hoäc Trì Viễn nói tên món ăn.

"Còn gì nữa?" Tê Mẫn Mẫn khom người, giống cô vợ ngoan ngoãn hỏi han.

"Sandwich cà ngừ Calil"

"Để em đi mual"

"Gọi điện thoại để người ta giao hàng đến!" Hoắc Trì Viễn kéo Tê Mãn Mẫn về, cười nói.

Cô vừa trải qua nỗi đau khi mất ba, sức khỏe vẫn không tốt, anh không nỡ để cô vì một bữa sáng mà chạy tới chạy lui như vật "A….. A…." Tê Mẫn Mãn le lưỡi, "Chú à, cảm ơn anh đã nhắc nhở! Để em gọi thoại!"

Hoắc Trì Viễn đọc số điện thoại của nhà hàng mà họ hay đến ăn để Tề Mẫn Mẫn gọi điện.

Sau khi Tê Mẫn Mẫn gọi cháo thịt nạc trứng bắc thảo và sandwich đã định cúp điện thoại.

"Em không ăn gì sao?" Hoắc Trì Viễn dở khóc dở cười hỏi.

"Vậy anh có muốn va chạm nặng hơn chút nữa không? Tốt nhất là tay chân đứt gãy, để cho em “hảo hảo” mà chiếu cố anh!" Tê Mẫn Mãn cố ý nghiêm khuôn mặt nhỏ nhắn lại, hung hãn hỏi.

"Đừng! Phúc lợi như vậy cũng không quá thoải mái.' Hoắc Trì Viễn khẩn trương lắc đầu.

Tề Mẫn Mẫn bị Hoắc Trì Viễn đùa cho phì cười.

Nhìn thấy Tề Mẫn Mẫn nở nụ cười, Hoắc Trì Viễn cảm thấy đau nhức ở miệng vết thương cũng được thuyên giảm.

Tề Mẫn Mẫn làm hết trách nhiệm của mình, để cho Hoắc Trì Viễn ăn hết bữa sáng mới ngồi đến trên ghế sofa, lấp đầy cái bụng của mình.

Bởi vì Hoắc Trì Viễn cảm thấy đầu óc choáng váng, nên liền dựa vào đầu giường, nhắm mắt lại nghỉ ngơi. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK