Mục lục
Vợ Cũ Thật Quyến Rũ – Nguyễn Băng Trâm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 521

“Thật là thoải mái! Nha đầu học từ ai vậy?” Tề Bằng Trình nhắm mắt lại hưởng thụ cười hỏi.

“Hoắc trì Viễn. Ba, con phát hiện ra lấy bác sĩ có thật nhiều ưu việt.” Tề Mẫn Mẫn vừa mát xa, vừa ngọt ngào cười nói, “Hồi con bị ốm, có người chăm sóc con, mát xa cho con, tiêm cũng không thấy đau nữa.”

“Ba đã sớm nói với con Hoắc trì Viễn là một người đàn ông tốt. Có được cậu ấy yêu, đó là hạnh phúc cả đời. Ngay cả ba cậu ấy cũng có thể tha thứ, thì nhất định sẽ tha thứ cho con và yêu con.” Tề Bằng Trình vỗ vỗ bàn tay con gái trìu mến nói.

Tề Mẫn Mẫn ngồi xuống sô pha bên cạnh Tề Bằng Trình, nghiêm túc nhìn ông:”Ba, có chuyện con vẫn giấu ba.”

“Chuyện gì?” Tề Bằng Trình căng thẳng ngồi thẳng người. Vẻ mặt nha đầu nghiêm túc như vậy, ông sợ đã xảy ra chuyện gì không tốt.

“Chính là tai nạn năm năm trước…” Tề Mẫn Mẫn liếm liếm môi, hồi hộp nhìn ba. Lúc trước sau khi Hoắc trì Viễn biết được chân tướng từng rất hận cô, làm tổn thương cô, khi đó cô không dám kể cho ba, sợ ba lo lắng khổ sở, nhưng hiện tại không giống như lúc đó, Hoắc trì Viễn đã buông bỏ thù hận, lại yêu thương cô như ngày xưa. Cho nên cô cảm thấy đây chính là thời điểm thích hợp nói cho ba mọi chuyện.

Lúc tan học, Hoắc trì Viễn đến đón Tề Mẫn Mẫn thấy sắc mặt cô tái nhợt, cả người mệt mỏi dựa vào người anh. Anh cầm lấy ba lô của cô, quan tâm hỏi: “Nhóc con, sao vậy?”

”Em bị tiêu chảy! Hoắc trì Viễn, em rất mệt!” Tề Mẫn Mẫn vừa thấy Hoắc trì Viễn, khóe mắt đã hồng lên, tủi thân muốn khóc. Cả buổi trưa cố gắng kiên cường nhưng khi nhìn thấy Hoắc trì Viễn đã hoàn toàn biến mất. Cô ôm cổ Hoắc trì Viễn, mệt mỏi dựa vào người anh.

”Sao lại bị tiêu chảy? Hay trưa nay em đi ăn vặt ở ngoài đường hả?” Hoắc trì Viễn ôm Tề Mẫn Mẫn ngồi lên đùi anh, vừa giúp cô xoa bụng, vừa đau lòng hỏi.

”Không có! Em chưa bao giờ mua đồ ăn vặt ở ngoài cả! Là bị người khác hạ thuốc xổ đó!” Tề Mẫn Mẫn đỏ mắt nói.

Nghe cô nói vậy, cả người Hoắc trì Viễn cứng lại, dựng mày lên, lạnh lùng hỏi: “Là ai?”

”Là Hạ Minh Minh và Vương Giai Tuệ!” Tề Mẫn Mẫn ôm cổ Hoắc trì Viễn, giọng nghẹn ngào: “Mấy người đó thừa dịp em ra ngoài nhận điện thoại của anh mới trộn thuốc xổ vào trong phần cơm của em. Nếu không phải lớp trưởng báo, em còn tưởng mình ăn đổ ăn hỏng!”

Nhớ lại cả buổi trưa khó chịu, cả người mệt mỏ khiến cô tức giận muốn chửi người.

Sao lại có cô gái ác độc như vậy chứ?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK