Mục lục
Vợ Cũ Thật Quyến Rũ – Nguyễn Băng Trâm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 626

“Viện trưởng Vương, tư liệu ông muốn tôi đã chỉnh lý xong. Chỗ này là tư liệu về sản phẩm của công ty XX nước Đức, chỗ này là sản phẩm của LEJ Thụy Sĩ. Hai sản phẩm của hai công ty đều được tôi phân tích ưu thế một cách tường tận.” Hoắc trì Viễn giao chồng tư liệu dày này giao cho viện trưởng.

“Tôi nên trở về nghiên cứu kỹ một chút rồi nói cho cậu cần thiết bị của bên nào.” Viện trưởng Vương tiếp nhận tư liệu, lật chuyển một lần.

“Được.” Hoắc trì Viễn nắm tay đối phương, nhàn nhạt cười nói: “HY vọng hợp tác vui vẻ.”

“Hoắc tổng khách khí rồi!” Viện trưởng Vương hô hô cười nói.

“Tôi không quấy rầy công việc của Viện trưởng Vương nữa, xin phép.” Hoắc trì Viễn nói xong, đứng dậy rời đi.

Lynda đi theo sau Hoắc trì Viễn ra ngoài văn phòng của viện trưởng, thấp giọng hỏi: “Hoắc tổng, có phải chúng ta nên mời viện trưởng Vương một bữa cơm không?”

“Không cần! Viện trưởng Vương xuất thân là quân y, là người ngay thẳng.” Hoắc trì Viễn tự tin nở nụ cười: “Chỉ cần sản phẩm của chúng ta vững vàng về chất lượng, hợp tác sẽ thành công. Bệnh viện XX là bệnh viện có khoa chỉnh hình lớn nhất khu vực Hoa Bắc, lần này nếu hợp tác thành công, cũng có lợi là đem các sản phẩm đốt ngón tay nhân đạo cho nơi này.”

“Tôi cũng nghĩ vậy.” Lynda thật sự gật đầu một cái: “Lần này nếu có thể kết hợp được với Viện trưởng Vương, công ty chúng ta có thể tăng trưởng 30% sang năm mới.”

“Bởi vì đây là hương vị của mẹ.” Lynda cong mắt cười.

“Hương vị của mẹ…” Hoắc trì Viễn lập lại câu nói của Lynda, mẹ là một bác sĩ khoa phụ sản bận rộn, cho nên rất ít khi ở nhà, một ngày bận rộn vô cùng, cơ hội nấu cơm cũng không nghiều. Anh vẫn chưa nghĩ ra hương vị của mẹ là thế nào. “Lúc tết âm lịch cho cô thêm một tuần nghỉ, có thể đưa TRịnh Húc đi thăm mẹ.”

“Hoắc tổng, sao ngay cả anh cũng trêu chọc tôi và Trịnh Húc?” Lynda nghiêm mặt kháng nghị.

“Phòng thư ký cũng sắp trở thành cửa hàng bán hoa rồi, chẳng lẽ hai người không có gì?” Hoắc trì Viễn nhàn nhạt cười nói.

“Chúng tôi đúng là chạy người không khỏi mắt. hoa văn phòng là anh ấy đưa, chúng tôi muốn thử xem, tình yêu có thể tới hay không.” Lynda nhớ tới Trịnh Húc, hai mắt thông minh lanh lợi hẳn lên.

“Nếu như tình yêu không đến, cô có thể buông tha người đàn ông tốt như Trịnh Húc?” Hoắc trì Viễn thật sự nhìn thoáng qua Lynda.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK