Mục lục
Vợ Cũ Thật Quyến Rũ – Nguyễn Băng Trâm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1105

Nhìn thấy Hoắc trì Viễn đến, ánh mắt cô ta sáng lên nhưng khi thấy anh nắm chặt tay Tề Mẫn Mẫn, trong mắt cô ta lộ ra vẻ oán hận.

Cô ta vẫn tưởng rằng là buổi gặp mặt giữa đồng nghiệp chỉ có một mình Hoắc trì Viễn tham dự. Rốt cuộc, đêm nay cô ta cũng có cơ hội tiếp xúc riêng với anh.

Vốn dĩ, cô ta định vứt bỏ sĩ diện tỏ tình với anh nhưng xem ra không có cơ hội rồi.

Nhìn dáng vẻ Tề Mẫn Mẫn giống như gà mẹ bảo vệ gà con, cô ta biết hôm nay Hoắc trì Viễn sẽ không được ở một mình.

“Chị Ứng Mẫn!” Tề Mẫn Mẫn cười vô hại với Ứng Mẫn, khách khí chào hỏi với đối phương.

“Tề Mẫn Mẫn cũng tới à, ngồi đi!” Ứng Mẫn lễ phép cười một chút, “Có muốn hát một bài hay không?”

Tề Mẫn Mẫn vội vàng xua tay, “Hôm nay em không phải là nhân vật chính, em chỉ đi cùng Hoắc trì Viễn tới mà thôi. Vẫn là chị Ứng Mẫn hát thôi!”

Ứng Mẫn thầm cười lạnh trong lòng.

Tề Mẫn Mẫn lại có thể thản nhiên nói như vậy đó.

Chỉ một câu ‘em không phải nhân vật chính’ đã che giấu toàn bộ khuyết điểm không biết hát của cô rồi.

“Hoắc trì Viễn, khó có dịp anh dẫn Tề Mẫn Mẫn ra ngoài nên hai người cùng hát một bản tình ca đi!” Ứng Mẫn dịu dàng cười, tuyên chiến với Hoắc trì Viễn.

Hoắc trì Viễn đang muốn nói cho cô biết, bọn họ hôn nhau nên mới cùng bị sốt virus sao?

Ân ân ái ái đến tận nơi này!

Đủ rồi!

“Hai ngày trước đi Hắc Hà, tuyết rơi rất lớn, bọn anh đều…khụ khụ…..bị cảm lạnh.” Hoắc trì Viễn nhẹ nhàng nói bâng quơ.

“Ừm” Ưng Mẫn chán nản rũ mắt xuống, nắm tay thật chặt.

Hoắc trì Viễn và Tề Mẫn Mẫn cùng sinh bệnh, nhưng tươi cười hạnh phúc cực kỳ chói mắt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK