Mục lục
Vợ Cũ Thật Quyến Rũ – Nguyễn Băng Trâm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1671

Tê Lạc lặng lẽ xốc áo bệnh nhân của Tê Băng Trình lên, tiêm toàn bộ 1000 đơn vị insulin vào cơ thể ông.

Cô im lặng đứng ở bên giường bệnh, chờ Tề Bằng Trình phát bệnh.

Không lâu sau, Tê Bằng Trình liền bắt đầu giãy dụa, trên trán đều là mồ hôi, ôm ngực khó chịu thở dốc.

Tê Lạc gỡ hết các thiết bị hỗ trợ trên người ông, lạnh lùng nhìn Tê Băng Trình đang run rẩy trên giường bệnh. “Mày…..mày…” Tê Bằng Trình thống khổ trừng lớn mắt, tay run run chỉ vào Tê Lạc, “Mày…”

“Ba, có dễ chịu không? Có muốn con giúp không?” Tề Lạc giơ ống tiêm lên, nhếch mép cười đểu.

Tiếu Bàng Trình nói không ra lời, lập tức qua đời.

Tê Lạc lạnh lùng cười nhìn thoáng qua Tề Bằng Trình, đưa tay lên mũi ông, cảm thấy không còn hơi thở nữa, rồi mới xoay người rời khỏi phòng bệnh.

Lúc viên hộ lý chăm sóc đặc biệt lấy cơm trở lại, nhìn cơ thể Tê Bằng Trình đã cứng ngắc, cặp lồng cơm trong tay cô lập tức rơi xuống đất.

“Ông Tê!” Cô bối rối kiểm tra Tê Bằng Trình, phát hiện mạch ông đã không còn đập, không còn hô hấp, lập tức la lớn.

Khi Tê Mãn Mãn nhận được tin nhắn, lập tức sụp đổ. Cô vừa bấm số điện thoại của Hoắc Trì Viễn, vừa chạy ra khỏi biệt thự.

Cô lao tới ôm chặt lấy thi thể Tê Bằng Trình, dùng sức. lay:"Ba, ba tỉnh lại đi! Tiểu Nhiễm đến thăm ba! Ba mở to mắt ra đi! Ba! Là con! Là con! Con là Tiểu Nhiễm! Ba mở mắt ra nhìn đi! Con xin ba! Ba! BalBa..”

Tê Mẫn Mẫn vô cùng đau khổ lay lay Tê Bằng Trình, than thở khóc lóc.

Cô cảm thấy toàn bộ thê giới của mình sụp xuống.

Ba chết khiến cô cảm thấy tuyệt vọng.

Từ nay về sau cô không còn nhà nữa rồi!

Không còn ai yêu thương cô, gọi cô là tim gan bảo bối!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK