Mục lục
Vợ Cũ Thật Quyến Rũ – Nguyễn Băng Trâm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1304

Tề Mẫn Mẫn vui vẻ mở laptop, dựa theo lời Hoắc Trì Viễn mà chỉnh sửa tài liệu.

Lynda cầm văn kiện đi vào văn phòng tổng giám đốc, nói với Hoắc Trì Viễn: “Hoắc tổng, phải đi họp rồi.”

Hoắc Trì Viễn xoa xoa ngón tay, gật đầu một cái.

“Đây là tài liệu tối qua tôi đã soạn.” Lynda đặt văn kiện trên bàn, nhìn thoáng qua Hoắc Trì Viễn, cô phát hiện ra anh dùng bàn tay di chuyển cặp hồ sơ có chút cứng nhắc, liền quan tâm hỏi han, “Có phải anh không thoải mái chỗ nào không?”

“Không có việc gì. Cô gọi Trịnh Húc vào đây.” Hoắc Trì Viễn lật tài liệu, đầu cũng không ngẩng lên liền dặn dò.

Lynda đành phải lui ra ngoài.

Cô hiểu rõ tính cách Hoắc Trì Viễn, anh là loại người cho dù một giây sau có mệt chết, một giây trước cũng vẫn là người liều mạng công tác như không có việc gì xảy ra.

Sau khi Lynda rời đi, Hoắc Trì Viễn theo thói quen lại xoa nhẹ ngón tay.

Tuy tối qua đã xoa qua thuốc Đông y mà Hoắc Nhiên phái người đưa tới, nhưng sáng nay ngủ dậy, ngón tay vẫn rất đau, cứng ngắc như cây gỗ.

Trịnh Húc không nghĩ tới Hoắc Trì Viễn còn nhớ tới chuyện kết hôn của mình, trong lòng có chút cảm kích cười nói”Thương lượng tốt rồi. Làm một tiệc cưới nho nhỏ, chỉ mời một số người thân bạn bè tri kỷ đến thôi. Đến lúc đó sẽ phát thiệp cưới đến cho ngài.”

“Được! Tôi sẽ chuẩn bị cho hai người một cái hồng bao lớn.” Hoắc Trì Viễn cười nói.

Trịnh Húc cảm tạ xong liền cười, rời khỏi văn phòng tổng giám đốc.

Nghĩ đến Trịnh Húc cùng Lynda muốn cử hành hôn lễ, Hoắc Trì Viễn lại có chút hâm mộ.

Lại nghĩ đến anh không bệnh mà biến mất trong hôn lễ, anh liền không thể không tiếc nuối, môi mỏng mím chặt.

Ngay tại lúc anh đang cân nhắc muốn cho Tề Mẫn Mẫn một buổi hôn lễ thì Hoắc Nhiên liền gọi điện thoại qua.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK