Mục lục
Vợ Cũ Thật Quyến Rũ – Nguyễn Băng Trâm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 899

Tề Mẫn Mẫn không phục cầm di động chơi lại lần nữa.

Trác Liệt ngó qua nhanh chóng chỉ đạo:”Sang trái, rẽ….Bên phải….bên phải…..Tấn công………”

Sau bốn lần thất bại liên tiếp, Tề Mẫn Mẫn rốt cũng thành công. Cô hưng phấn đá hai chân, giơ hai ngón tay làm chữ “V”:”Chú, anh còn dám nói em ngốc nữa không?”

Hoắc trì Viễn vuốt tóc Tề Mẫn Mẫn:”Đó là do anh khích tướng.”

“Nói như thể em thành công hoàn toàn là công lao của anh vậy. Lâm trận là em, quân sư là Trác Liệt, đến một cái góc nhỏ cũng không liên quan đến anh.” Tề Mẫn Mẫn làm mặt quỷ với Hoắc trì Viễn.

“Thực ra trò này anh cũng chơi qua rồi.” Hoắc trì Viễn cười vẻ thâm sâu khó lường.”Anh đã chơi đến cửa thứ 10.”

“Thật á?” Tề Mẫn Mẫn kinh ngạc nhìn Hoắc trì Viễn. Anh như vậy mà cũng chơi trò chơi cho trẻ con. Tổng cổng có 10 cửa, mà anh đã qua được cửa thứ 10, không phải là đã phá đảo rồi sao?

“Năm ngoài giám đốc công ty Võng Du tìm anh muốn anh đầu tư, anh nghiên cứu một thời gian ngắn, thấy chơi không có hứng thú lắm rồi gác lại ý định đầu tư. Hơn nữa công việc nên chuyên tâm vào một lĩnh vực nhất định, anh cảm thấy anh nên đặt toàn bộ tâm sức vào giới thiết bị ý tế.” Hoắc trì Viễn bình tĩnh nói.

“Chú, anh quả nhiên già rồi!” Tề Mẫn Mẫn tiếc nuối vỗ vỗ vai Hoắc trì Viễn, ra vẻ trưởng thành nói.

Hoắc trì Viễn im lặng nhíu mi.

“Kỳ thật, tôi chỉ thiết kế một chi tiết nhỏ thôi, cũng chưa chơi thử qua! Chắc chắn anh sẽ chơi giỏi hơn tôi. Thật đó, tin tôi đi! Tin tưởng vào bản thân!” Trác Liệt thật thà, phúc hậu, cười cổ vũ Hoắc trì Viễn.

“Nửa năm không đi chơi, không biết có chơi được không nữa!” Hoắc trì Viễn nói xong, cầm điện thoại của Tề Mẫn Mẫn, bắt đầu chơi.

Tề Mẫn Mẫn ngồi một bên, nhìn ngón tay Hoắc trì Viễn thuần thục xẹt qua xẹt lại trên màn hình, càng không ngừng thét: “Mau mau, có bẫy kìa….. quẹo trái đi! Hoắc trì Viễn, anh siêu quá!”

Hoắc trì Viễn trả điện thoại Tề Mẫn Mẫn, cười khó hiểu: “Kỳ thật, trò chơi này rèn luyện khả năng phản ứng linh hoạt của tay và não. Nếu cách đây năm năm thì anh có thể chơi tốt hơn!”

Nghe Hoắc trì Viễn nói như vậy, Tề Mẫn Mẫn có chút đau lòng. Nếu như cách đây năm năm, ngón tay anh không bị thương, nhất định sẽ cực kỳ linh hoạt.

Đây đều do cô hại!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK