Mục lục
Vợ Cũ Thật Quyến Rũ – Nguyễn Băng Trâm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 553

”Tôi hiểu được. Ngài là muốn Giai Tuệ ở trong trường luôn bên cạnh bảo vệ Tề Mẫn Mẫn. Cái này không thành vấn đề. Ngài hoàn toàn không cần lo lắng.” Lý Á Lệ vui vẻ nói.

”OK! Chị nhận lấy chi phiếu này đi. Chỉ cần trước khi Tề Mẫn Mẫn tốt nghiệp lông tóc đều không tổn hao gì là được, tương lai tôi sẽ còn cảm tạ.” Hoắc trì Viễn đem chi phiếu đẩy tới trước mặt Lý Á Lệ, lạnh nhạt nói.

Lý Á Lệ tiếp nhận chi phiếu, vội vàng nhìn thoáng qua lập tức liền bị con số trên đó dọa sợ: “Một… Một trăm vạn?”

Hoắc trì Viễn cũng không nhìn biểu hiện của Lý Á Lê, lãnh đạm nói: “Cứ như vậy, nếu bà không ngại, ngày mai có thể quay về công ty đi làm.”

Lý Á Lệ thấy Hoắc trì Viễn muốn đi ra, liền ngăn anh lại: “Hoắc tổng, có phải anh… anh có thể cho một con số không?”

Hoắc trì Viễn lạnh mặt, hờ hững nói: “Bà cảm thấy sự an toàn của vợ tôi không đáng giá nổi một trăm vạn?”

“Không… không phải… giá trị! Khẳng định!” Lý Á Lệ lại hưng phấn mà cảm động gật đầu.

“Theo tôi được biết thì mẹ con bà vẫn còn đang thuê phòng ở.” Hoắc trì Viễn thản nhiên nhìn bà một cái.

Lý Á Lệ xấu hổ gật đầu: “Anh cũng biết giá phòng ở thành phố A… về điểm này, tiền lương sau khi nộp tiền nhà và sinh hoạt phí, cũng không còn bao nhiêu tiền.”

“Hoắc tổng nói có khả năng con đã hấp thụ một ít tuốc, mẹ đưa con đi gặp bác sĩ, lấy ít thuốc xổ.” Lý Á Lệ kéo con gái, nói với Tề Mẫn Mẫn: “Cố phu nhân, chúng tôi đi trước.”

“Dì, dì gọi con là Tề Mẫn Mẫn là được.” Tề Mẫn Mẫn lễ phép nói: “Dì nên nhanh đưa Giai Tuệ đến bệnh viện.”

Vương Giai Tuệ xoay người với Tề Mẫn Mẫn iền bị kéo chạy đi rồi.

Vừa ngồi lên taxi không được bao lâu, Vương Giai Tuệ liền cảm giác bụng có chút đau: “Mẹ, quả nhiên thuốc xổ phát tác rồi.”

Tuy rằng Lý Á Lệ đau lòng, nhưng không có an ủi con gái, mà dùng ngôn ngữ sắc bén quở trách cô: “Cái này gọi là báo ứng, con thương tổn người khác bao nhiêu thì bị trả lại gấp đôi trên người mình.”

“Mẹ, con biết sai rồi, là con sai. Con không trách Tề Mẫn Mẫn.” Vương Giai Tuệ dùng sức ấn bụng, hối hận nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK