Mục lục
Vợ Cũ Thật Quyến Rũ – Nguyễn Băng Trâm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1655

"Nhân duyên của mình còn chưa tới!" Ninh Hạo dịu dàng cười an ủi Tê Mẫn Mẫn. Thấy cô đau lòng, cậu càng khó chịu. Cậu không thể vì nỗi đau của mình mà trách cứ Tê Mẫn Mẫn. Tình yêu vô tội, cô không thích cậu không có nghĩa là cô sai. "Hơn nữa, không lập nghiệp sao có thể an cứ chứ? Mình còn trẻ mà!"

"Được rồi!" Tê Mãn Mãn lập tức cười vui vẻ.

Ninh Hạo vươn tay, muốn vuốt ve mặt Tê Mãn Mẫn nhưng nghĩ lại thân phận hiện giờ, chỉ đành xấu hổ bỏ tay xuống, "Qua tối nay là mỗi người một ngả rồi. Mình sẽ rất nhớ bạn…..các bạn!"

"Mình cũng vậy!" Tê Mẫn Mẫn nghiêm túc gật đầu.

Cô cũng sẽ không quên tình bạn suốt 15 năm, sẽ không quên những kỷ niệm bên nhau.

Tình yêu rất quan trọng nhưng mà tình cảm cũng là một kỷ niệm đẹp trong cuộc đời mỗi con người.

Cô vĩnh viễn sẽ nhớ Ninh Hạo và nhớ kỹ Giai Tuệ.

"Đi thôl! Hoắc Trì Viễn chắc chờ sốt ruột lắm rồi!" Ninh Hạo thoải mái đeo ba lô lên lưng, nói với Tê Mẫn Mãn. Lúc này, Tề Mẫn Mẫn mới nhớ tới Hoắc Trì Viễn.

Ninh Hạo gật gật đầu, liền ngồi vào ghế sau.

Hoắc Trì Viễn hỏi han địa điểm tụ tập xong, liền khởi động xe rồi phóng đi.

Tê Mẫn Mẫn nhìn thấy trên trán Hoắc Trì Viễn có chút mồ hôi, liền lấy khăn tay ra gúp anh lau:”Trời nóng như vậy, sao anh không ngồi trong xe chờ em?”

“Sợ em không nhìn thấy anh” Hoắc Trì Viễn hưởng thụ sự quan tâm của Tê Mẫn Mẫn, trên mặt tràn đầy sự kiêu hãnh và hạnh phúc.

“Cho dù không nhìn thấy anh, nhưng cũng có thể nhận ra xe của anh” Tê Mẫn Mẫn chu miệng, đau lòng nói.

Trời thật sự rất nóng, anh lại đợi cô dưới ánh mặt trời nửa ngày.
 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK