Mục lục
Vợ Cũ Thật Quyến Rũ – Nguyễn Băng Trâm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1012

Đến vách núi rồi, Hoắc trì Viễn dừng bước, quay lại nhìn con gấu đã sắp đuổi kịp, giương móng vuốt nhảy về phía bọn họ.

Nghe thấy tiếng thét chói tai của Tề Mẫn Mẫn, Hoắc trì Viễn nhanh chóng ôm thắt lưng Tề Mẫn Mẫn, xoay người nhanh nhẹn lăn qua bên cạnh.

Con gấu không hề dừng lại, theo quán tính vọt về phía trước, lao thẳng cuống vách núi.

Mải trốn chạy móng vuốt sắc bén của con gấu, Tề Mẫn Mẫn cũng chưa kịp phản ứng. Cô chỉ cảm thấy chính mình bị Hoắc trì Viễn ôm lấy, cơ thể lập tức nhẹ nhàng, sau đó không hiểu sao con gấu lại lao mình xuống núi.

Hoắc trì Viễn ôm Tề Mẫn Mẫn, quỳ trên mặt đất thở hổn hển.

Anh không ngờ có thể đào thoát thành công khỏi sự truy đuổi của con gấu.

Tề Mẫn Mẫn rốt cuộc cũng ý thức được bọn họ đã an toàn, cô ôm lấy Hoắc trì Viễn khóc lớn, vừa khóc vừa cười:”Chúng ta….không chết….Hoắc trì Viễn….chúng ta không chết…..”

“Phải! Chúng ta vừa tránh được một kiếp!” Hoắc trì Viễn thô giọng nói.

“Vừa rồi em sợ muốn chết! Em cứ tưởng là chúng ta chết chắc rồi!” Tề Mẫn Mẫn vừa lau nước mắt vừa vui vẻ cười nói.

“Anh sẽ không để cho em chết!” Hoắc trì Viễn lạnh lùng nói.

Hoắc trì Viễn đã dùng cả tính mạng để yêu cô.

Cô cực kỳ cảm động, nhưng cũng đau lòng.

Cô không cần anh dùng sinh mệnh của mình để yêu cô.

Cô muốn anh sống thật tốt.

“Anh đồng ý với em.” Hoắc trì Viễn một lần nữa lại ôm Tề Mẫn Mẫn vào trong lòng, hôn nhẹ lên đỉnh đầu của cô.

Khi nguy cơ được giải trừ lúc đó, trong lòng anh liền bị mất mà có lại, chất mà sống lại với cảm giác mừng như điên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK