Mục lục
Vợ Cũ Thật Quyến Rũ – Nguyễn Băng Trâm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1362

Hoắc Nhiên khẽ cắn vành tai Vương Giai Tuệ, mê hoặc cười nói:”Có yêu anh không?”

“Biết rõ rồi còn hỏi! Ngày hôm qua không phải đã cho anh đáp án rồi hay sao?” Vương Giai Tuệ đỏ mặt hỏi lại.

“Em không nói làm sao anh biết được?” Hoắc Nhiên giọng buồn buồn cười một tiếng.

“Hôn……thì đã hôn rồi……..còn muốn nói thế nào nữa?” Vương Giai Tuệ xấu hổ nói. Cô đã chủ động hôn anh, chẳng lẽ biểu hiện còn chưa đủ rõ ràng sao? Bắt cô phải nói thẳng ra là yêu anh sao?

Hoắc Nhiên quay Vương Giai Tuệ lại, một tay ôm hông cô, một tay ôm mặt cô, mười phần khí phách hôn cô.

Hơi thở của anh như bị kìm nén cả trăm năm, trong nháy mắt là tâm hồn Vương Giai Tuệ điên đảo. Cô nhẹ nhàng nhắm mắt lại, ngẩng đầu đón nhận nụ hôn nồng nhiệt của Hoắc Nhiên.

Chung quanh đột nhiên vang lên tiếng huýt sáo trầm trồ và khen ngợi.

Vương Giai Tuệ mở bừng mắt ra.

Cô không nhìn thấy viễn cảnh đâu nữa, mà người người đều đang vây quanh nhìn mình vào Hoắc Nhiên thì khuôn mặt nhỏ nhắn của cô đỏ dựng lên, cả người nóng bừng.

“Thật sao?” Phu nhân Tưởng nhẹ nhàng thở ra, vẻ mặt có chút vui sướng.

“Tề Mẫn Mẫn, ông ngoại cô làm sao thế?” Ưng Mẫn quan tâm hỏi han.

Nếu cô không đoán sai,cho dù chủ nhiệm Lưu này không động tay phẫu thuật cho ông ngoại của Tề Mẫn Mẫn, thì cũng tham dự vào quá trình trị liệu. Cô vừa mới nghe được ba chữ nén bi thương của chủ nhiệm lưu, nhận định là ông ngoại kia đã chết.

“Ung thư dạ dày giai đoạn cuối…” Tề Mẫn Mẫn gục đầu xuống, dùng lực hít mũi: “Vừa phẫu thuật xong, mẹ kế và em gái của tôi lại chạy đến làm ông tức giận.”

Hoắc Trì Viễn nhanh chóng ôm bả vai, ấn cô vào trong gnuwjc, nhẹ nhàng vuốt ve cô, an ủi.

“Vừa giải phẫu xong đã bị tức chết? Khéo như vậy? Người nào phẫu thuật?” Ưng Mẫn kinh ngạc trừng to mắt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK