Mục lục
Vợ Cũ Thật Quyến Rũ – Nguyễn Băng Trâm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1259

Ngày hôm sau, lúc hai bàn tay nắm chặt dắt nhau đi xuống, dì Lưu vừa mới chuẩn bị xong điểm tâm liền bị làm cho hoảng sợ.

“Ôi! Cố tiên sinh?! Cậu chừng nào thì trở về? Như thế nào lại không nói trước một tiếng?” Dì Lưu bồn chồn hỏi han.

“Tối hôm qua. Về đến nhà thì đã hơn 2 giờ rồi.” Hoắc Trì Viễn cười trả lời.

“Trở lại là tốt rồi. Tiểu Nhiễm mấy ngày này nhớ cậu đến muốn chết. Cậu đã về thì ở lại nhà nhiều thêm một chút, hảo hảo mà bù đắp lại cho con bé.” Dì Lưu hiền lành cười nói.

Hoắc Trì Viễn nắm lấy đôi tay Tiểu Nhiễm, đặt một nụ hôn thâm tình lên tay cô: “Cháu sẽ! Cháu sẽ cố gắng bồi đắp cho cô ấy.”

Tề Mẫn Mẫn rút tay lai, ngượng ngùng nói: “Ăn cơm thôi!”

Lynda ở trong phòng bếp nấu cơm, liền nghe được phòng khách có âm thanh.

Có trộm đến sao?

Cô lập tức tắt bếp, cầm thìa sắt, rón ra rón rén đi ra phòng bếp. Vừa định đá văng cửa phòng khách, cửa đã bị người ở bên trong mở ra.

“Tặc này còn lớn han.” Lynda thì thào nói, giơ thìa sắt lên đánh qua.

Trịnh Húc đồng loạt bắt được thìa sắt: “Lynda, là anh.”

“Trịnh Húc?” Lynda bất ngờ trừng to mắt: “Anh trở về lúc nào?”

“Tối hôm qua.” Trịnh Húc lấy thìa sắt trên tay Lynda đi, liền đi về phía phòng bếp.

Bị sự nhiệt tình của cô cuốn hút, rôt cuộc Trịnh Húc cũng không thể bình tĩnh được nữa, xoay người đặt cô lên bàn cơm, nhiệt tình đáp lại nụ hôn của cô.

Áo ngủ của Lynda rất nhanh bị xé thành mảnh nhỏ ném trên mặt đất….

“Nhớ em không?” Lynda thở hổn hển, cười hỏi.

“Nhớ!” Trịnh Húc vừa hôn cô, vừa trả lời.

….

Sau khi bình ổn toàn bộ, Trịnh Húc ôm lấy Lynda, thấy quần áo trên mặt đất tan tành, thật có lỗi nói: “Aó không thể mặc được.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK