Mục lục
Vợ Cũ Thật Quyến Rũ – Nguyễn Băng Trâm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 600

Hoắc trì Viễn hít sâu một hơi, tự nhủ rằng lời nói dối thiện chí của anh sẽ giúp bệnh tình bà Tưởng tốt hơn, “Bác gái, Tiểu Nhiên đến một thành phố khác, trong khoảng thời gian ngắn, cô ấy không thể về được!”

“Thành phố khác? Rất xa sao?” Bà Tưởng lúng túng hỏi.

“Đúng vậy!” Hoắc trì Viễn thở dài một hơi, “Bác gái, chúng ta đi dạo đi!”

“Bác muốn đến thành phố đó tìm Tiểu Nhiên!” Bà Tưởng nói thật, “Tiểu Viễn, con nói cho bác biết thành phố đó ở đâu đi!”

“Một thành phố hẻo lánh, không có nhiều phương tiện để đến đó!” Hoắc trì Viễn vừa đỡ bà Tưởng xuống lầu, vừa giải thích!

Vườn hoa được sửa sang lai cực kỳ thoải mái khác hẳn với sự thê lương hồi xưa.

Hoắc trì Viễn đứng trong vườn hoa, nhớ tới hình ảnh lúc nhỏ vẫn chơi đùa với Tưởng Y Nhiên ở đây, trái tim không khỏi càng lúc càng đau đớn.

“Bác gái, con sắp kết hôn!” Hoắc trì Viễn nói thật với bà Tưởng.

Tưởng phu nhân lạnh lùng nói xong, liền quấn thật chặt áo khoác xoay người đi vào biệt thự.

Hoắc trì Viễn biết dì Tưởng cực kỳ thất vọng về anh, nên cũng không có ngăn cản. Một mình anh cô đơn đứng ở trong sân, mặc cho gió lạnh ập tới, làm tán loạn mái tóc đen của anh.

Không biết đã qua bao lâu, thân thể anh lúc đó đã bị thổi cho đông cứng lại, Tề Mẫn Mẫn liền gọi điện thoại qua.

Anh nhìn thấy là tên Tề Mẫn Mẫn, trái tim lạnh giá tự nhiên tăng thêm một chút lo lắng. Nhận điện thoại, anh không tự giác được liền dùng giọng nói trầm ấm ôn nhu hỏi: “Bé con, thử xong áo cưới rồi hả?”

“Hoắc trì Viễn, áo cưới rất được, nhưng mà áo ngực có chút hơi thấp, anh không ngại đi?” Tề Mẫn Mẫn thật cẩn thận hỏi anh.

“Chờ anh!” Hoắc trì Viễn vừa nghe thấy áo ngực thấp, lập tức cúp điện thoại, nhanh chóng ra khỏi nhà họ Tưởng, về thẳng nhà.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK