Mục lục
Vợ Cũ Thật Quyến Rũ – Nguyễn Băng Trâm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1152

“Sẽ không!” Tề Mẫn Mẫn lập tức lắc đầu.

“Mặc kệ lần sau Ưng Mẫn nói gì với em, đều không cần tin tưởng. anh và cô ấy không có gì!” Hoắc Trì Viễn nâng mặt cô lên, mềm mại nói.

“Được, em tin tưởng anh!” Tề Mẫn Mẫn đỏ hốc mắt, cười gật đầu.

“Kia có thể tha thứ sao?” Hoắc Trì Viễn thật cẩn thận nhìn vào mắt Tề Mẫn Mẫn, như một đứa nhỏ phạm sai lầm, đang chờ đợi người lớn quở trách.

“Anh vốn không làm sai cái gì cả.” Tề Mẫn Mẫn cười nhét tay vào trong tay Hoắc Trì Viễn: “Xuống lầu đi, đừng để bà nội bận tâm.”

“Được!” Hoắc Trì Viễn mở cửa phòng ra trước, đột nhiên nói: “Chờ một chút, anh còn chưa hôn em!”

“Bà nội, anh của cháu về chưa?” Hoắc Nhiên vừa vào nhà liền ngồi đối diện với bà nội Hoắc, nghiêm túc hỏi.

“Về rồi à, cháu tìm nó?” Bà nội Hoắc gật gật đầu.

Hoắc Trì Viễn nắm chặt bàn tay nhỏ bé của Tề Mẫn Mẫn quơ quơ trước mặt Hoắc Nhiên, kiêu ngạo nhíu mi:”Biểu hiện rõ ràng như vậy sao?”

Nghe Hoắc Trì Viễn nói, không chỉ có Hoắc Nhiên, ngay cả bà nội Hoắc cũng tươi cười vui mừng.

Hoắc Nhiên đứng lên, sửa sang lại âu phục trên người, bĩu môi một cái, ai oán nói:”Ngay cả lời cảm ơn cũng không có.”

Hoắc Trì Viễn bá vai Hoắc Nhiên, cười nói:”Cảm tạ!”

Hoắc Nhiên lập tức nở ra nụ cười rạng rỡ:”Kỳ thật, chỉ cần hai người cứ ân ân ái ái, sớm sinh cho bà nội một nhóc con mập mạp, anh không nói cảm tạ em cũng không trách anh.”

Nghe Hoắc Nhiên nói, Hoắc Trì Viễn đột nhiên nhớ tới lời nói của mẹ mình trong bệnh viện.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK