Mục lục
Vợ Cũ Thật Quyến Rũ – Nguyễn Băng Trâm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1403

“Trời… Trời đã sáng.” Vương Giai Tuệ vùng vẫy, tay không cẩn thận theo vạt áo mở rộng chạm vào da thịt anh, chạm vào một mảng cơ ngực săn chắt, tay cô lập tức như bị bỏng, mặt đỏ ửng rụt người lại.

“Còn muốn ngủ.” Hoắc Nhiên đặt Vương Giai Tuệ lên giường, sau đó anh cũng nằm xuống bên cạnh, bá đạo ôm lấy cô.

“Anh ngủ, em…Em đi xem hộp thư một lát.” Vương Giai Tuệ lắp ba lắp bắp nói.

Hoắc Nhiên lúc này mới phát hiện ra sắc mặt thẹn thùng xấu hổ của cô, liền cúi đầu nhìn thấy hai cúc áo sơ mi đầu còn chưa có cài lại, anh liền lập tức hiểu rõ, tà tà nằm sấp lên người cô, hỏi: “Em đỏ mặt cái gì?”

“Trời quá nóng.” Vương Giai Tuệ nhanh chóng đáp.

“Có sao?Anh như thế nào lại cảm thấy lạnh đây?” Hoắc Nhiên bưng khuôn mặt buồn bực của Giai Tuệ lên, gặng hỏi.

“Anh không cần lại ôm em!” Vương Giai Tuệ đỏ mặt sẵng giọng.

“Muộn rồi!Tại lúc em đáp ứng kết giao cùng anh, em liền không có quyền cự tuyệt quyền lợi của anh.” Hoắc Nhiên cười cúi đầu, tà tà ép sát môi cô.

Vương Giai Tuệ lập tức vươn tay che lại môi mỏng Hoắc Nhiên.

Hoắc Nhiên đặt toàn sức nặng lên người Giai Tuệ, không chừa một chút khe hở, nụ cười ái muội không ngừng.

Cái người đàn ông tựa như kẹo mè xừng dính người thế kia, cô có năng lực vứt bỏ anh được sao?

“Em vứt bỏ anh, ngủ một mình trên ghế sô pha thật ngon. Anh lại mất ngủ!” Hoắc Nhiên nói xong, cúi đầu tìm môi Vương Giai Tuệ, “Em phải bù đắp lại cho anh!”

“Không cần!” Vương Giai Tuệ lập tức lui ra sau, né tráng nụ hôn của anh.

Anh mà cần bù lại sao?

Da mặt anh quả thật còn dày hơn tường thành.

“Hôn hoặc ‘làm’, chọn một trong hai!” Hoắc Nhiên tà địa chớp chớp đôi mắt hoa đào, uy hiếp nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK