Mục lục
Vợ Cũ Thật Quyến Rũ – Nguyễn Băng Trâm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1373

“Không cần phiền tôi. Tôi sẽ nghĩ đến con gái của mình.” Tưởng phu nhân ngồi ở trên ghế, nhắm mắt lại, tựa hồ lòng có suy nghĩ.

“Mẹ nuôi…”

Tề Mẫn Mẫn nghĩ muốn giải thích vài câu, kết quả liền bị Tưởng phu nhân quát to một tiếng khiến cô sững sờ.

“Tôi nói, không cần phiền tôi!”

“Bác gái, bác đừng có gấp! Xin bớt giận.” Ứng Mẫn khẩn trương an ủi Tưởng phu nhân.

“Mẹ nuôi, con sẽ thay chị Tưởng Y Nhiên chăm sóc mẹ!” Tề Mẫn Mẫn thành khẩn nói.

Tuy cô cảm thấy Tưởng phu nhân kháng cự nhưng vẫn đối xử với bà rất tốt.

Nếu Tưởng phu nhân không để ý tới cô vậy thì cô chẳng có cơ hội để chuộc lỗi,

“Không có Y Nhiên tôi còn có Hân Nhiên, không có Hân Nhiên tôi còn có bác sĩ Ứng. Dù thế nào cũng không cần cô!” Tưởng phu nhân lạnh lùng nói một câu, “Cút!”

Từng lời sắc bén của Ứng Mẫn giống như những cây kim bén nhọn đâm vào lòng Tề Mẫn Mẫn.

Cô đau đến mức trán đổ mồ hôi lạnh.

Không biết từ lúc nào Ứng Mẫn cầm một chiếc đèn pin trong tay, chớp nháy đèn theo quy luật vào mắt Tề Mẫn Mẫn.

Tề Mẫn Mẫn bị ánh sáng chợt sáng chợt tối kích thích, não bắt đầu mơ hồ.

“Rời khỏi Hoắc Trì Viễn! Rời khỏi anh ấy đi!” Giọng nói của Ứng Mẫn lộ ra vẻ lạnh lẽo, giống như vừa chui khỏi địa ngục. Tề Mẫn Mẫn lạnh run lên.

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK