Mục lục
Vợ Cũ Thật Quyến Rũ – Nguyễn Băng Trâm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1374

“Tôi…..không…..rời khỏi…..” Tề Mẫn Mẫn dùng sức lắc đầu. Cô cảm thấy có một loại tà lực đang kéo mình vào vực sâu. Cô muốn bò ra mà không thể.

“Rời khỏi anh ấy! Rời khỏi Hoắc Trì Viễn đi!” Ứng Mẫn nhìn phản ứng của Tề Mẫn Mẫn, khóe miệng nở nụ cười đắc ý.

“Tôi….. Tôi…. ” Hai mắt Tề Mẫn Mẫn chịu đứng kích thích của ánh sáng, não bộ bắt đầu mơ hồ.

“Tiểu Nhiễm?” Giọng nói của Hoắc Trì Viễn vang lên trên hành lang.

Ứng Mẫn lập tức thu hồi đèn pin bỏ túi, xoay người, cười dịu dàng với Hoắc Trì Viễn: “Hoắc Trì Viễn, chúng em ở đây…..”

Hoắc Trì Viễn thấy trên mặt Ứng Mẫn có chút quái dị, lập tức lo lắng nhìn về phía Tề Mẫn Mẫn.

Tề Mẫn Mẫn lấy tay day huyệt Thái Dương, hơi cau mày.

“Nhóc con, sao vậy?” Hoắc Trì Viễn đi nhanh hơn đỡ lấy Tề Mẫn Mẫn, lo lắng hỏi.

Tề Mẫn Mẫn dùng sức lắc đầu: “Không…..Không…..Em không…..”

“Không cái gì?” Hoắc Trì Viễn khó hiểu nhìn Tề Mẫn Mẫn.

“Em không…..Không ngoan…..” Tề Mẫn Mẫn dựa vào lồng ngực dày rộng của Hoắc Trì Viễn, đau đầu trả lời.

Quẹo vào một góc, cô gục vào tường, thấp giọng nói:”Sao mày lại chạy đến đây? Làm sao tao có thể cho mày gặp Hoắc Trì Viễn được! Mày muốn cũng giống như tao muốn! Trở về đi! Tao nhất định sẽ cho mày toại nguyện.”

Lau mồ hôi lạnh toát ra trên trán, Ưng Mẫn mới đứng thẳng dậy, vẻ mặt thoải mái đi đến phòng chờ của khoa não.

Tưởng phu nhân vừa nhìn thấy cô, lập tức cười vẫy tay:”Bác sĩ Ưng, mau đến đây!”

“Làm sao vậy? Nhìn vẻ mặt của bác, hình như có chuyện gì vui.” Ưng Mẫn cười đi tới, thanh nhã hỏi.

“Hân Nhiên lên TV!” Bà Tưởng chỉ vào chiếc TV LCD kiêu hãnh cười nói.

“Hân Nhiên?” Ưng Mẫn nhìn TV, “Đây không phải là Y Nhiên sao?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK