Mục lục
Vợ Cũ Thật Quyến Rũ – Nguyễn Băng Trâm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1536

“Anh chăm sóc em như vậy, em cũng không nỡ báo đáp sao?” Hoắc Trì Viễn cụng trán vào Tề Mẫn Mẫn, giọng ấm ách hỏi.

Tề Mẫn Mẫn vội vàng hôn anh một chút:”Vậy được chưa?”

“Không đủ!” Hoắc Trì Viễn lại hôn cô thêm một lần nữa, ôm lấy cô đi về phía bồn tắm.

Vì để cho cô an tâm đi thi, anh đã nhịn mấy ngày. Hôm nay anh cũng muốn điên cuồng một phen, anh muốn hoàn toàn giải phóng…

Tề Mẫn Mẫn dùng sức ôm cổ Hoắc Trì Viễn, hình như vừa nhớ ra cái gì bối rối nói:”Chú, thuốc…”

Hoắc Trì Viễn áp vào bên tai Tề Mẫn Mẫn, thô cứng nói:”Nha đầu, em không nên cắt ngang anh đúng lúc này!”

Tề Mẫn Mẫn nghịch ngợm nở nụ cười.

Hoắc Trì Viễn dựa ở đầu giường, nhìn Tề Mẫn Mẫn trước ngực vì hoan ái mãnh liệt mà ngất đi, trong mắt đầy sự yêu chiều.

Anh nhẹ nhàng vuốt ve, hôn lên trán cô.

Anh có thể phụ tất cả mọi người nhưng chỉ riêng cô thì không.

Anh sẽ không để cô khóc như Liêu Phàm kia.

Với Liêu Phàm, anh chỉ có thể nói lời xin lỗi.

Yêu nhưng không để đáp lại.

Có chút cảm tình nhưng thân bất do kỷ.

Cô ấy và Hoắc Nhiên đã là quá khứ, sẽ không thể nối lại được.

Cô làm sao có thể vượt qua những miệng lưỡi ác độc kia chứ??

Hoắc Nhiên cảm thấy mũi nghèn nghẹn. Đội mắt hoa đào hay cười bây giờ lại đầy lệ.

Năm đó, anh hận cô đã biến mất trong cuộc đời anh nên không hề có ý định thăm dò cuộc sống của cô.

Anh không thể viện bất cứ lý do gì để bao biện cho mình.

“Liêu Phàm…..” Anh tự trách, rơi lệ.

Là vì cô quá đẹp khiến ông trời đố kỵ sao???

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK