Mục lục
Vợ Cũ Thật Quyến Rũ – Nguyễn Băng Trâm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 653

“Cảm ơn lớp trưởng!” Vương Giai Tuệ cảm kích gật đầu.

“Mình không làm được gì! Người nên nói cảm ơn là mình mới đúng. Cảm ơn bạn đã chăm sóc Tề Mẫn Mẫn!” Ninh Hạo thành khẩn nói.

Nghe thấy Ninh Hạo vì Tề Mẫn Mẫn mà cảm ơn cô ấy, Vương Giai Tuệ có chút hâm mộ. Ninh Hạo đối xử với Tề Mẫn Mẫn rất tốt. Rõ ràng chuyện này không hề liên quan đến cậu ấy nhưng cậu ấy lại chủ động nói cảm ơn.

Ba người vừa ăn vừa nói, vui vẻ qua thời gian ăn cơm trưa.

Thái độ của Ninh Hạo cũng không lạnh nhạt như trước kia nữa, trong ánh mắt có chút dịu dàng và quý mến. Điều này khiến Vương Giai Tuệ cảm thấy đau khổ.

Xem ra, người không nên làm chuyện xấu, làm chuyện tốt mới có được tình bạn và sự tôn trọng.

Cô nhất định phải bỏ đi tính ích kỉ, cố gắng làm một người tốt.

——

Hoắc trì Viễn đang lên mạng tra chút tài liệu thì thấy tin tức trên trang nhất. Khi anh xem xong tiêu đề thì nhíu mày lại, bấm điện thoại cho Vương Giai Tuệ: “Mấy bức anh trên mạng là sao? Ai làm?”

“Hoắc tổng, là do tôi không tốt. Tôi không ngăn cản được Hạ Minh Minh để cô ta làm mấy chuyện xấu. Tề Mẫn Mẫn vô tội, không như trên mạng viết đâu. Xin anh đừng hiểu lầm Tề Mẫn Mẫn!” Vương Giai Tuệ lo lắng giải thích.

“Tôi tin tưởng cô ấy. Việc của Hạ Minh Minh tôi sẽ xử lý! Cô giúp tôi chăm sóc Tề Mẫn Mẫn, đừng để cô ấy bị thương!” Hoắc trì Viễn lạnh lùng nói rồi cúp điện thoại. “Hạ Minh Minh…… ”

“Người ta là quá ngu ngốc đến Thượng đế cũng không cứu được.” Vương Giai Tuệ bất đắc dĩ lắc đầu.

Các bạn học đang thảo luận vô cùng nhiệt tình, Tề Mẫn Mẫn không rõ tình hình đi tới. Lại phát hiện ra ánh mắt mọi người nhìn chằm chằm mình, cô bồn chồn hỏi: “Làm sao vậy?”

Mọi người lập tức im lặng, dùng ánh mắt giống như nhìn quái vật để nhìn Tề Mẫn Mẫn.

Vương Giai Tuệ khẩn trương mở miệng trước cười đùa nói: “Hạ Minh Minh chuyển trường rồi. Ông xã của cậu quá lợi hại, mọi người đều bị dọa cho một trận.”

Tề Mẫn Mẫn cười hì hì một tiếng: “Tớ cũng không phải hung thần ác sát, các cậu sợ cái gì?”

Mọi người đều bị nụ cười của cô cuốn hút, nên ai nấy cũng vui cười theo.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK