Mục lục
Vợ Cũ Thật Quyến Rũ – Nguyễn Băng Trâm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 106

Sau đó…

Bỏ cô mà đi?

Cô không dám tưởng tượng.

Cô dùng sức ôm chặt Hoắc Trì Viễn, giống như ôm lấy một khúc gỗ di động, sợ rằng nếu buông lỏng tay, anh sẽ biết mất ngay lập tức.

Hoắc Trì Viễn khóa xe xong, nắm tay Tề Mẫn Mẫn, cười nói: “Theo giúp anh một chút.”

Tề Mẫn Mẫn gật gật đầu, cùng với Hoắc Trì Viễn mười đầu ngón tay gắt gao hòa quyện vào nhau.

Nắm tay anh như vậy, không biết có thể dắt được bao lâu.

Đầu cô tựa vào đầu vai anh, hai người dựa sát vào nhau, sóng vai chậm rãi bước.

Trên đường người đi đường cũng không nhiều, Tề Mẫn Mẫn có điểm hi vọng con đường này có thể tiếp tục kéo dài, đi không đến đầu.

“Nóng sao?” Hoắc Trì Viễn cúi đầu, dịu dàng hỏi. Tuy rằng đã muốn vào thu, nhưng mà nhiệt độ không khí ở A thị vẫn đang có vẻ cao, anh thấy trán cô toát ra mồ hôi tinh mịn.

Cô đột nhiên múc một thìa kem, đưa đến trước mặt Hoắc Trì Viễn: “Há mồm!”

“Chính em ăn là tốt rồi.” Hoắc Trì Viễn có chút cự tuyệt.

“Không! Há mồm!” Tề Mẫn Mẫn bá đạo kéo căng khuôn mặt nhỏ nhắn, “Nếu hôm nay chú không ăn thì sẽ không đi!”

Hoắc Trì Viễn đành phải hé miệng, nuốt Haagen-Dazs vào. Khi ở trong miệng anh Haagen-Dazs hòa tan trần ngập vị hoa quả thì anh thậm trí có một loại cảm giác hạnh phúc.

Tề Mẫn Mẫn vui vẻ cười ngây ngô với Hoắc Trì Viễn.

Hoắc Trì Viễn nhào nặn má Tề Mẫn Mẫn: “Nha đầu ngốc!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK