Mục lục
Vợ Cũ Thật Quyến Rũ – Nguyễn Băng Trâm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1692

"Hoäc Trì Viễn, có phải anh rất khó chịu hay không: Tê Mẫn Mẫn để ý tới sắc mặt Hoắc Trì Viễn có chút tái nhợt, lập tức chạy tới hỏi.

"Không có gì. Em cứ đi ăn sáng đi” Hoắc Trì Viễn mở mắt, cười nói.

"Trên trán anh toàn mồ hôi lạnh à?" Tê Mãn Mẫn đặt tay lên trán Hoắc Trì Viễn, lo lắng hỏi han.

"Chỉ là di chứng của việc não bị chấn động. Không có gì." Hoắc Trì Viễn kéo tay Tê Mẫn Mãn xuống, cười nói.

"Vậy anh nhắm mắt lại nghỉ ngơi cho thật tốt. Không thoải mái thì phải nói cho em biết nhé.' Tê Mẫn Mẫn lo lắng ra lệnh.

"Được!" Hoắc Trì Viễn chớp mắt.

Tề Mẫn Mẫn cúi người, quan sát băng gạc trên trán Hoắc Trì Viễn một hồi, cũng không thấy nó rướm máu, lúc này mới an †âm quay trở lại ghế sofa bên kia tiếp tục với bữa sáng của mình.

Hoäc Nhiên đứng ở bên cạnh giường bệnh, nhìn người nằm ở trên giường nói: "Xương đùi bị gãy tôi đã băng bó giúp anh. Nửa tháng nữa là gỡ thạch cao được rồi."

"Cảm ơn bác sĩ"

"Các người không cần cảm ơn tôi. Dù sao tôi cũng có trách nhiệm" Hoäc Nhiên tràn ngập xin lỗi nói.

"50 vạn?" Người bị thương cùng vợ của mình đều mở to mắt nhìn.

"Nếu hai người vẫn chưa hài lòng, tôi sẽ thương lượng lại với anh trai."

"Hài lòng! Hài lòng!" Người bị thương quên mất trên chân còn đang bó thạch cao, thiếu chút nữa thì nhảy dựng lên để

gật đầu.

Anh không nghĩ tới chỉ va chạm bị thương xương đùi lại được bồi thường nhiều đến tị Nguyên bản anh chỉ muốn đối phương bồi thường mấy vạn thôi. 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK