Mục lục
Vợ Cũ Thật Quyến Rũ – Nguyễn Băng Trâm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 390

Cô bỏ tờ séc vào trong ngăn kéo, rời giường rửa mặt chải đầu.

Lúc cô cầm theo tờ séc, chuẩn bị đến bệnh viện thăm ba, nhìn thấy dì Lưu đang đứng ở phòng khách chờ cô.

“Bà nội quản gia, hôm nay cháu đến bệnh viện thăm ba, không ăn cơm đâu ạ.” Tề Mẫn Mẫn nói xong liền rời khỏi.

“Tề Mẫn Mẫn!” Dì Lưu gọi cô lại, cầm một lọ thuốc đưa qua: “Cậu Cố để bà đưa cái này cho cháu, nói là để cháu bôi lên vết thương, tốt lắm.”

Hốc mắt cô đột nhiên đỏ lên, cô nhận chai thuốc, nghẹn ngào nói cảm ơn.

Nhất định anh cũng đang rất mâu thuẫn rồi!

Anh vừa hận cô, lại vừa không nhịn được muốn quan tâm cô.

Tề Mẫn Mẫn số tiền của mình đối với cha mà nói đúng là như muối bỏ biển, nhưng có thể giúp đỡ được cho ba chút việc làm cô cũng có chút vui mừng.

Cô không muốn nhờ Hoắc trì Viễn, cho nên khả năng có thể giúp thực sự có hạn.

Sao tất cả mọi người đều bị Tề Mẫn Mẫn tẩy não rồi!

Trước kia Tề Bằng Trình có thể sẽ nói đỡ cho bà vài lời, hôm nay một chút tình cảm cũng không còn.

Tề Mẫn Mẫn cười lạnh khiêu khích Dương Nguyệt Quyên. Bà ta đã làm sai nhiều chuyện như vậy mà còn muốn ba đứng về phía bà ta.

Chứng kiến thuốc bị thu hồi được tiêu hủy, Tề Mẫn Mẫn nắm cánh tay ba quan tâm nói:”Ba, chúng ta về đi. Ba mới ra viện thân thể còn chưa hồi phục.”

“Con gái ba cũng biết đau lòng cho ba!” Tề Bằng Trình cao hứng nói.

“Con là người thân duy nhất của ba, sao lại không đau lòng cho ba chứ?” Tề Mẫn Mẫn tự động loại bỏ Dương Nguyệt Quyên và Tề Lạc khỏi phạm vị người thân. Tuy Tề Lạc cũng có một nửa dòng máu giống như cô, nhưng cô không hề cảm thấy được tình thân. Đối với cô mà nói, Tề Lạc chính là người tâm tư như rắn rết, suy cho cùng cũng như người qua đường.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK