Mục lục
Người Chồng Bí Ẩn Siêu Quyền Lực - Diệp Du Nhiên - Mộ Tấn Dương (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 341:

Đôi mắt Diệp Du Nhiên trở nên mông lung nhưng không dám đẩy tay anh ra.

Mộ Tấn Dương hôn cô và khẽ nói: “Em ngoan một chút…”

Diệp Du Nhiên thở hổn hển: “Anh không giận nữa à?”

“Phải xem biểu hiện của em đã.” Mộ Tấn Dương hôn dọc theo cái cổ trắng mịn tuyệt đẹp của cô xuống phía dưới.

Diệp Du Nhiên nhịn tới đỏ mặt, cuối cùng chủ động hôn anh.

Mộ Tấn Dương chợt ngây người, sau đó nhanh chóng đổi khách thành chủ, dần dần chìm đắm trong sự si mê, hai tay đang giữ cánh tay cô cũng dần dần buông lỏng.

Tay Diệp Du Nhiên vừa được tự do liền vòng lên cổ của Mộ Tấn Dương…

… …

Mãi đến sau nửa đêm, Mộ Tấn Dương mới bỏ qua cho cô.

Diệp Du Nhiên đã chẳng còn sức lực nữa, khẽ rên lên và từ trong ngực anh lăn sang bên kia, thể hiện sự khó chịu của mình.

Mộ Tấn Dương kéo góc chăn cho cô, chỉnh nhiệt độ điều hòa cao lên một chút rồi mới xoay người xuống giường, vào phòng tắm đi tắm.

Mười phút sau, anh ra khỏi phòng tắm thì Diệp Du Nhiên nằm trên giường đã hoàn toàn ngủ say.

Mộ Tấn Dương nằm dài trên giường, kéo cô vào trong lòng mình, nhìn gương mặt cô đỏ bừng vì nóng, đôi mắt khép hờ, lông mi lại cong lên như lông mi giả, thoạt nhìn cô vừa đáng thương lại vừa đáng yêu.

Mộ Tấn Dương khẽ xoa tóc cô, hôn lên trán cô đầy yêu thương.

Trong lúc Diệp Du Nhiên đang ngủ mơ theo mùi và hơi ấm quen thuộc lại rúc vào trong lòng anh.

Hai người ôm nhau ngủ ngon suốt một đêm.

Hôm sau, khi Diệp Du Nhiên tỉnh lại thì trời đã sáng trưng rồi.

Cô nằm ở trên giường không muốn động đậy.

Sau một lát, cô nghe “két” một tiếng, cửa phòng bị người từ bên ngoài mở ra.

Mộ Tấn Dương với đầu đầy mồ hôi đi từ bên ngoài vào. Anh mặc bộ thể thao, trên cổ vẫn quàng chiếc khăn lông.

Anh đi thẳng về phía giường, thấy Diệp Du Nhiên đã tỉnh liền nói: “Tôi đã xin nghỉ hộ em, hôm nay em không cần đi làm nữa.”

Diệp Du Nhiên rúc vào trong chăn chỉ lộ ra nửa gương mặt, giọng nói có phần không rõ ràng: “Anh xin nghỉ giúp tôi à?”

“Ừ.”

Mộ Tấn Dương đáp một tiếng rồi xoay người đi vào phòng tắm.

Sau khi Diệp Du Nhiên nhìn anh đi rồi mới cầm điện thoại di động ở đầu giường qua, thấy trong cuộc gọi gần đó có một cuộc gọi tới điện thoại của Diệp Nguyên Minh, thời gian nói chuyện không đến một phút.

Cho dù cô không đoán được Mộ Tấn Dương nói gì nhưng cô có thể tưởng tượng được Diệp Nguyên Minh tức giận tới mức nào.

Nhưng nếu không cần đi làm, cô có thể lại ngủ thêm một giấc nữa.

Cô kéo chăn quá đầu, không lâu lắm lại nghe tiếng nước trong phòng tắm dừng lại, sau đó là tiếng cửa mở ra.

Cô biết Mộ Tấn Dương đã đi ra.

Cô thò đầu ra nhìn, gương mặt chợt đỏ bừng lên.

“Em nhìn lén tôi à?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK