Mục lục
Người Chồng Bí Ẩn Siêu Quyền Lực - Diệp Du Nhiên - Mộ Tấn Dương (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 200:

“Vậy anh Huỳnh cho rằng, người đàn ông như thế nào mới xứng với vợ tôi?” Mộ Tấn Dương vừa nói, vừa ngồi xuống, thân thể khẽ nghiêng về phía sau.

Anh ngồi, còn Huỳnh Tiến Dương thì đứng, Huỳnh Tiến Dương có cảm giác kì dị giống như mình thấp hơn Mộ Tấn Dương một bậc.

Nhận thức này làm sắc mặt Huỳnh Tiến Dương lạnh đi, anh ta hừ lạnh nói: “Ít nhất không giống như anh.”

Diệp Du Nhiên nghe một câu “không xứng” của Huỳnh Tiến Dương, vẻ mặt đã mất hết kiên nhẫn.

“Anh mau đi đi, Diệp Yến Nhi đang tìm anh, chuyện của tôi không cần anh lo, tôi và anh ấy ở cùng nhau có hạnh phúc hay không, đó là chuyện của tôi, anh năm đó lựa chọn việc không tin tưởng tôi, hiện tại cũng không cần anh giả vờ giả vịt như vậy, tôi cũng không ngạc nhiên gì.”

Diệp Du Nhiên lạnh lùng nhìn chằm chằm Huỳnh Tiến Dương, trong con ngươi không có chút nhiệt độ nào.

Huỳnh Tiến Dương sửng sốt: “Du Nhiên,em…”

“Tiến Dương.”

Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo liền đến.

Diệp Yến Nhi cả người mặc bộ lễ phục màu trắng, đang đi về hướng bên này.

Sau khi đến gần, nhìn thấy Diệp Du Nhiên và Mộ Tấn Dương đều ở đây, hơi sững sờ, trước tiên khoát cánh tay của Huỳnh Tiến Dương, mới quay đầu nhìn về phía Diệp Du Nhiên: “Không ngờ Du Nhiên cũng ở đây, ông nội cũng tới rồi, không đi qua chào hỏi sao?”

Diệp Yến Nhi nói xong, ánh mắt đổ về trên người Mộ Tấn Dương, sau đó lại nhanh chóng dời mắt đi.

Yến tiệc này là giới hạn người, Mộ Tấn Dương hẳn là không lấy được thư mời, sao anh dẫn Diệp Du Nhiên vào được?

Cô ta nhớ tới lần trước cùng bọn họ ăn cơm ở Ngọc Hoàng Cung, lúc phải thanh toán, được biết đã thanh toán rồi, bởi vì Mộ Tấn Dương và ông chủ của Ngọc Hoàng Cung có giao tình

Nghĩ đến lần này chắc cũng là vậy.

Còn có chuyện hôm thứ sáu, vốn đã thành công quét sạch danh tiếng của Diệp Du Nhiên, không đứng lên nổi nữa, khẳng định cũng là do Mộ Tấn Dương tìm ông chủ của Ngọc Hoàng Cung cầu cứu.

Mặc dù trong lòng có hàng ngàn suy nghĩ, nhưng nụ cười trên mặt Diệp Yến Nhi không thay đổi, quay đầu nhìn về phía Huỳnh Tiến Dương, trong giọng nói có chút trách cứ: “Anh biết Du Nhiên tới cũng không nói cho em một tiếng, qua đây chào hỏi, dẫn em ấy đi làm quen mấy người.”

Huỳnh Tiến Dương cảm thấy Diệp Yến Nhi nói rất có lý, anh ta quay đầu nhìn về phía Diệp Du Nhiên, nhưng lúc nhìn thấy đáy mắt cô đầy giễu cợt, lời đến khóe miệng cũng dừng lại, trong lòng hiện lên phiền não.

Anh ta đẩy Diệp Yến Nhi ra, giọng không kiên nhẫn: “Muốn dẫn thì em tự dẫn, anh đi ra ngoài hóng mát một chút.”

Nói xong, liền bỏ lại một mình Diệp Yến Nhi, quay đầu rời đi.

Diệp Yến Nhi cảm thấy bị Diệp Du Nhiên chê cười, sắc mặt trở nên khó coi lạ thường, quay đầu liền đi theo ra ngoài.

Đến khi hai người nhiều chuyện đều rời đi, Diệp Du Nhiên liền cảm giác không đúng, quay đầu phát hiện Mộ Tấn Dương ở chính diện sắc mặt âm u nhìn cô.

Diệp Du Nhiên bị anh nhìn chột dạ, ho khan hai tiếng, tìm lời nói: “Cái đó, anh muốn ăn chút gì không?”

Mộ Tấn Dương hừ lạnh một tiếng, hiển nhiên không định để ý cô, nhưng vẫn đem đồ ăn mình lấy đẩy tới trước mặt cô, sau đó nghiêng đầu sang một bên.

Góc nghiêng nhìn cực kì lạnh lùng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK