Mục lục
Người Chồng Bí Ẩn Siêu Quyền Lực - Diệp Du Nhiên - Mộ Tấn Dương (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 176:

“Được được được, chị dâu.”

Sắc mặt Mộ Tấn Dương tốt hơn một chút nhưng vừa nhắc đến Diệp Du Nhiên, sắc mặt anh lại đen xuống: “Cô ấy bảo tôi thay đổi thỏa thuận! Cô ấy lại thật sự muốn ký!”

Cũng may là cô hài lòng với bản thỏa thuận, nếu như cô dám ký bản thỏa thuận ngay trước mặt anh thì anh sẽ không thể không chỉnh sửa cô thật tốt!

“Không phải cô ấy vẫn chưa ký à? Cũng không nói có ý kiến chỗ nào phải không? Điều này có nghĩa là cô ấy không muốn ký đó, nhưng người ta là con gái mà, cần phải giữ thể diện nên chỉ có thể tìm đại một cái cớ thôi!”

Bùi Chính Thành nói xong còn cười giễu cợt một câu: “Thế mà cũng không hiểu.”

Mộ Tấn Dương suy nghĩ, cũng cảm thấy lời Bùi Chính Thành nói có lý nên sắc mặt mới dịu đi đôi chút nhưng vẫn không quên trào phúng anh ta: “Đúng là nhiều năm lăn lộn trong khóm hoa có khác, cẩn thận có ngày bị một vố đau.”

“Xùy, Bùi Chính Thành tôi mà sẽ bị một vố đau á!” Ngữ khí Bùi CHính Thành rất khinh thường, rồi lại nói: “Chiêu này là lấy lui làm tiến, nếu cô ấy thật sự muốn phủi sạch quan hệ với cậu thì chắc chắn đã trực tiếp ký tên rồi, con gái mà đều thích khẩu thị tâm phi. Còn nếu thực sự không được ấy, không phải hai người đang sống chung à, cậu nghĩ cách một chút làm cho cô ấy có…”

Nghe đến đây, Mộ Tấn Dương “bụp” một tiếng cúp điện thoại, lời cái tên lãng tử tình trường Bùi Chính Thành này nghe một nửa thôi thì được chứ không thể hoàn toàn tin tưởng.

Diệp Du Nhiên từ phòng đọc sách của Mộ Tấn Dương đi ra liền về thẳng phòng mình.

Nhịn một hơi thu dọn đồ của mình xong xuôi liền ngã lên giường.

Anh vậy mà lại thật sự muốn ly hôn với cô.

Cô biết, sau khi cô nói những lời kia xong Mộ Tấn Dương sao có thể vẫn còn tâm tư đó với cô được nữa.

Diệp Du Nhiên xoay người, trong lòng loạn cào cào.

Đúng lúc này điện thoại cô vang lên.

Là một dãy số lạ, địa chỉ hiển thị là ở vùng này.

“Xin chào, ai vậy?” Diệp Du Nhiên nghi hoặc nhận điện thoại.

Đầu bên kia điện thoại vang lên giọng nói pha lẫn ý cười của người đàn ông: “Anh đây, Lục Thời Sơ.”

“Anh Thời Sơ!” Diệp Du Nhiên ngồi phắt từ trên giường dậy, dưới đáy đôi mắt đẫm nước đều là sự ngạc nhiên vui vẻ: “Sao anh lại biết số của em?”

“Quên rồi à? Sau khi về nước em đã gửi mail cho anh, là anh hỏi số em đấy.” Giọng nói mang theo từ tính của Lục Thời Sơ lại vang lên lần nữa: “Em rảnh không? Ra ngoài uống trà chiều một chút.”

“Đương nhiên rảnh rồi.”

“Anh đến đón em.”

“Vâng!”

Ngắt điện thoại xong, Diệp Du Nhiên vui mừng thay quần áo chuẩn bị ra ngoài.

Khi đi ngang qua phòng sách của Mộ Tấn Dương, cô hơi dừng lại một chút rồi mới nhấc chân rời đi.

Lại nhìn Thịt Bồ một cái rồi mới ra ngoài.

Nơi Lục Thời Sơ ở cách vịnh Vân Thượng không xa nên rất nhanh đã tới, anh lái chiếc xe Maserati.

“Lên xe đi.” Anh ta mở cửa rồi gọi Diệp Du Nhiên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK