"Rốt cuộc cậu là ai!"
Ánh mắt Cổ Chí Tu lưỡng lự, trong đám trẻ tuổi thế mà lại có một đứa mạnh như vậy, trong năm năm ông ta bế quan rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Chẳng lẽ bây giờ tu luyện dễ dàng như vậy sao?
Chẳng lẽ đám trẻ ngày nay tài năng đến vậy sao?
"Tên tôi là Vương Bác Thần."
Vương Bác Thần giọng điệu bình tĩnh, không thèm quan tâm đến vị Võ Hoàng ngũ tinh mạnh mẽ vô song trong mắt người khác.
Thân là thế gia truyền thừa cả trăm năm, sao có thể không có Võ Hoàng ngũ tinh được?
Mặc dù người đời xưng tụng Vương Bác Thần anh là cường giả số một thế giới, là đỉnh cao sức mạnh của thế giới.
Nhưng anh không nghĩ vậy, thế giới này quá bí ẩn, những gì mà anh biết chỉ là phần nổi của tảng băng chìm.
Chẳng lẽ bảy đại thế gia truyền thừa cả trăm năm mà không có cường giả siêu cấp nào ư?
Chẳng lẽ bọn họ chỉ có vài vị Võ Hoàng cung phụng thôi?
Điều này rõ là không bình thường!
Vì vậy Vương Bác Thần không thấy lạ khi Cổ Chí Tu có thể trở thành Võ Hoàng ngũ tinh, thậm chí anh còn nghi ngờ rằng đây không phải là nội tình thực sự của nhà họ Cổ!
Bằng không, gia tộc cổ đại hơn 600 năm làm sao có thể kế thừa nếu chỉ dựa vào những Võ Hoàng này?
Quốc chủ Hàn Đỉnh luôn theo dõi sát sao bảy đại thế gia, biết bảy đại thế gia đã trở thành khối u ác tính, nhưng ông chỉ có thể nhẫn nhịn, khó khăn tìm kiếm cơ hội. Nếu bề ngoài bảy đại thế gia chỉ có vài Võ Hoàng cung phụng này, thì với thế lực cả một quốc gia, lẽ nào Hàn Đỉnh không thể đối phó nổi với bảy gia tộc sao?
Điều mà Hàn Đỉnh thực sự dè chừng chính là sức mạnh ẩn giấu của bảy đại thế gia!
Đó mới là nỗi kinh hoàng thực sự!
Vương Bác Thần và Hàn Đỉnh đã dày công lên kế hoạch trong một thời gian dài như vậy, quanh co lắt léo mãi mới tìm ra một cơ hội để đối phó với nhà họ Cổ như bây giờ, không phải vì dè chừng thế lực ẩn giấu của nhà họ Cổ sao!
Vì vậy, việc Cổ Chí Tu đột phá lên Võ Hoàng ngũ tinh chỉ là điều nằm trong dự đoán.
"Họ Vương? Ngươi là người nhà họ Vương? Lão chiến thần nhà họ Vương là ai của ngươi?"
Cổ Chí Tu nheo nửa mắt, trong đầu ông ta hiện lên một bóng dáng bá đạo vô song, từng trấn áp thế hệ của họ bằng chính sức mạnh của mình, buộc thế gia hào tộc cuối cùng phải hợp tác, xây dựng nước R hiện tại.
Người đó đã thành lập nhà họ Vương.
Người đó là tồn tại đỉnh chóp trong thế hệ của họ.
Người đó, người đã thành lập nước R nhưng không thèm muốn quyền lực, chỉ muốn trở thành Chiến Thần nước R!
Ông ấy là Chiến Thần nước R đời đầu!
Võ Hoàng lúc nào cũng có, nhưng Chiến Thần, ông ấy là người đầu tiên!
Danh hiệu Chiến thần trong quân đội được sinh ra bởi ông ấy ! !
Đệ tử của ông, được gọi là Chiến thần nước R đời thứ hai, tới giờ vẫn được người đời gọi là thầy!
Người đó tên là Vương Long!
Con rồng của nhà họ Vương!
Trong lòng Cổ Chí Tu thở dài một hơi, từ nhỏ ông ta đã được gọi là thiên tài của nhà họ Cổ, thiên phú tu luyện cũng không hề yếu. Nhưng so với người kia thì hoàn toàn lép vế.
Sở dĩ cho tới bây giờ ông ta không đột phá được Võ Hoàng ngũ tinh là bởi vì trong lúc ông ta và người đó tranh đấu với nhau đã để lại bóng ma tâm lý cho ông ta.
Nếu không, ông ta đã sớm là Võ Hoàng ngũ tinh từ mấy chục năm trước!
"Ông nói nhiều quá! Tiếp một quyền của tôi này!
Vương Bác Thần hừ một tiếng, ra một quyền, một quyền ấn cực lớn hướng về phía Cổ Chí Tu.
Sắc mặt Cổ Chí Tu hơi thay đổi, trong lòng thầm mắng, không suy nghĩ nhiều, vận toàn lực nhận một đấm này!
Bùm!
Quyền ấn cực lớn giáng xuống, đương nhiên Cổ Chí Tu cảm nhận được áp lực trên người tăng mạnh, chỉ cảm thấy hai cánh tay tê dại, máu trong người sôi trào!
Mặt đất dưới chân ông ta đã rạn nứt như mạng nhện, hai chân bị một quyền này vùi sâu vào trong đất!
"Vẫn muốn tiếp tục à?"
Vương Bác Thần cười khẩy, anh đã cảm nhân được trong bóng tối có một vài cặp mắt đang nhìn chằm chằm vào anh.
Mấy lão quái vật trong nhà họ Cổ rốt cuộc cũng không nhịn được nữa sao?
Dường như bọn họ vẫn chưa định lộ diện, xem ra những gì đang làm bây giờ vẫn chưa đủ!
Mặt mũi Cổ Chí Tu khó coi, ông ta vừa mới đột phá Võ Hoàng ngũ tinh, nhưng lại bị một tên hậu bối đè mà đánh, khiến ông ta rất bẽ mặt.
Ông ta nghiến răng nghiến lợi nói: "Vương Bác Thần, tôi không biết đã xảy ra chuyện gì, chuyện này cứ kết thúc ở đây đi! Cậu đã giết chết con tôi, dù là thù hận lớn tới mức nào cũng có thể hoá giải bằng cái giá này rồi!"