Mục lục
Thần Chủ Ở Rể - Vương Bác Thần - Triệu Thanh Hà (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trình Lâm trong dáng vẻ cao cao tại thượng, trong giọng điệu mang theo sự căm ghét đối với mẹ của Vương Bác Thần. Theo ông ta thấy, mẹ của Vương Bác Thần – Lý Kì chẳng qua là vì để bám vào nhà họ Vương, cố ý câu dẫn Vương Hạo mới xuất hiện loại scandal này.

Xét từ gia tộc giàu sang như bọn họ thì thấy, tội của Lý Kì không chỉ có chuyện bà ta câu dẫn Vương Hạo, mà còn cả chuyện bà ta vậy mà một mình sinh ra Vương Bác Thần còn muốn đưa Vương Bác Thần về nhà họ Vương, đây mới là nghiệp của Lý Kì.

Một người phụ nữ ti tiện, chơi thì đã chơi rồi, cho chút tiền là được.

Không ngờ Lý Kì vậy mà còn dẫn đứa con riêng tìm tới cửa, đây mới là tội của Lý Kì.

Vậy nên theo bọn họ thấy, bây giờ Vương Bác Thần vậy mà còn dám tới cửa đòi lại công bằng cho người phụ nữ hạ tiện như Lý Kì, thật sự là nực cười.

Lời của Trình Lâm, bọn họ nghe thì thấy quá là bình thường.

Lời của Vương Bác Thần, Trình Lâm không có để trong lòng, ông ta không cho rằng Vương Bác Thần dám giết ông ta.

Ông ta là tướng lĩnh trung cấp được quốc chủ trao huân chương của nước R, Vương Bác Thần cho dù có thực lực của chiến thần, một khi ra tay với ông ta, đó chính là làm trái lệnh cấm của thần chủ, là tìm chết.

Cho nên, cho dù biết Vương Bác Thần sở hữu thực lực cấp bậc chiến thần, ông ta cũng không sợ.

Trình Lâm tiếp tục thẳng thắn nói: “Vương Bác Thần, đây là quy tắc của trò chơi, mẹ cậu lúc đâu câu dẫn gia chủ Vương, là để trèo cao vào nhà họ Vương, là vì lợi ích mà thôi. Nói trắng ra, chính ra bán thân, không có gì khác biệt với những người phụ nữ ở nhà thổ. Cậu không thể mong chờ người phụ nữ trong nhà thổ mang thai con của quý tộc còn muốn xin quý tộc chịu trách nhiệm chứ?

Một người của gia tộc khác ở bên cạnh mỉa mai nói: “Không sai, đối với loại người có thân phận như chúng tôi mà nói, loại phụ nữ hạ tiện như Lý Kì, chẳng qua chỉ là ‘gái’ thuần khiết một chút mà thôi, chơi thì cũng chơi rồi, vốn là vì tham tiền tài của chúng tôi, còn mong chúng tôi chịu trách nhiệm sao? Mơ đẹp thật.”

Trình Lâm nói với vẻ rất hiển nhiên: “Nghe thấy rồi chứ? Đây là quy tắc của trò chơi, không có ai cho rằng sự tình nguyện của mẹ cậu là tình yêu, đó chỉ là một cuộc giao dịch mà thôi. Năm đó gia chủ Vương chẳng qua chỉ là giải quyết vấn đề sinh lý mà thôi, mẹ cậu Lý Kì lại muốn nhân cơ hội trèo cao, chẳng qua là người si nói mộng mà thôi, hiểu chứ?”

“Nói xong chưa?”

Nhìn những người tự cho mình cao cao tại thượng được gọi là ông lớn này, Vương Bác Thần bỗng nhiên ngay cả tức giận cũng cảm thấy buồn nôn.

Những người này, chỉ là một đám sâu mọt bám víu vào gia tộc, hưởng ké những đồ thiu thối mà thôi.

“Cái gì?”

Trình Lâm sững người, lúc này Vương Bác Thần bị mười mấy lính đặc chủng vây lại, ba tay súng bắn tỉa đã vào vị trí, còn có một vị chiến thần sắp đến, vào lúc này rồi, Vương Bác Thần vậy mà vẫn hung hăng như vậy?

Nếu không phải là biết tất cả mọi người đều đã vào vị trí, Trình Lâm cũng không dám đơn độc đối mặt với Vương Bác Thần mà nói những lời này.

Rắc!

Trong nháy mắt, Trình Lâm còn chưa kịp phản ứng thì cảm thấy mình bỗng nhiên lùn đi rất nhiều.

Ông ta kinh ngạc nhìn, mới phát hiện hai chân của mình đã bị gãy, lúc này mới cảm nhận được một cơn đau thấu tim truyền đến!

Tất cả mọi chuyện xảy ra chỉ trong nháy mắt, không có ai có thể phản ứng kịp, đợi khi Bắc Vinh Long ở bên cạnh Trình Lâm ý thức được, Trình Lâm đã quỳ ở dưới đất, hai chân đã bị gãy!

“Á—”

Người từng chịu thương đều biết, khi vừa bị thương thì không cảm nhận được cơn đau. Cho nên mãi tới lúc này, Trình Lâm mới phát ra một tiếng kêu thảm thiết như lợn bị chọc tiết!

Bụp!

Vương Bác Thần đấm một cú vào mặt Trình Lâm, đánh cho răng trong mồm của Trình Lâm rơi xuống, Vương Bác Thần lại bóp mồm của ông ta, chiếc răng gãy trong miệng bị nuốt toàn bộ vào bụng.

Trong mắt của Trình Lâm lúc này mới lộ vẻ kinh sợ, không ngờ Vương Bác Thần thật sự dám giết ông ta!

Vương Bác Thần lạnh lùng nhìn vào mắt của ông ta, lạnh nhạt nói: “Đạo lý của tôi rất đơn giản, người nghe tôi thì sống, người không nghe tôi thì chết!”

Ầm!

Lời này giống như một đạo sấm sét, nổ vang trong đầu!

Ông ta dường như từng nghe lời giống vậy ở đâu đó!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK