Mục lục
Thần Chủ Ở Rể - Vương Bác Thần - Triệu Thanh Hà (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đám người Bạch Liên Thành có hiểu một chút về Vương Bác Thần, không khỏi nuốt nước bọt, sắc mặt có hơi tái nhợt.

Nhà họ Chu, là bị Vương Bác Thần diệt!

Nhất là Trần Tiểu Băng, cô ta tận mắt nhìn thấy, nhà họ Chu hôm đó bị hai người Vương Bác Thần diệt môn!!

Sau đó còn có quân đội tới, bọn họ gọi Vương Bác Thần là tướng chủ!

Ngày hôm đó bọn họ rút trước, về sau nhà họ Chu rốt cuộc xảy ra chuyện gì, bọn họ không rõ cụ thể.

Nhưng sau khi nhà họ Chu bị diệt, bọn họ đều bị phía trên hạ lệnh im miệng, ai dám tiết lộ chuyện của nhà họ Chu sẽ bị khép tội phản quốc!

Bọn họ không biết thân phận cụ thể của Vương Bác Thần là gì, nhưng cũng đoán được, Vương Bác Thần nhất định có thân phận rất đáng sợ!

Nhưng nơi này là nhà họ Vương!

Cậu Vương, cho dù có thân phận rất lớn, cũng không thể đối đầu với nhà họ Vương chứ?

Đám người Bạch Liên Thành và Tôn Chúc không dám nghĩ, đó đã không phải là chuyện bọn họ có thể có tư cách để suy nghĩ.

“Cậu ta chính là Vương Bác Thần sao? Đứa con riêng năm đó của nhà họ Vương?”

“Nghe nói, đứa con riêng này của nhà họ Vương truyền thừa dị huyết của nhà họ Vương, mà con gái của cậu ta cũng truyền thừa dị huyết của nhà họ Vương.”

“Đây… đây không phải là vả mặt của nhà họ Vương sao? Năm đó, hai mẹ con Vương đến kinh thành, nhà họ Vương không nhận, suýt nữa chết ở đầu đường. Không ngờ đứa con riêng mà nhà họ Vương không thừa nhận lại truyền thừa dị huyết của nhà họ Vương, ngay cả con gái của cậu ta cũng có dị huyết, vậy chẳng phải nói, hai thế hệ này của nhà họ Vương sẽ không xuất hiện người truyền thừa dị huyết nữa hay sao?”

Người năm đó biết chuyện con riêng của nhà họ Vương không hề ít.

Dù sao loại gia tộc lớn như nhà họ Vương, chỉ cần một chút gió động cỏ lay, đối với mọi người mà nói đều là tin tức lớn.

Mà bây giờ, đứa con riêng bị nhà họ Vương không thừa nhận, lại truyền thừa dị huyết của nhà họ Vương, điều này không phải là vả mặt thì là gì?

Điều này đối với nhà họ Vương mà nói, là sự sỉ nhục rất lớn!

Đứa con riêng mà các người không thừa nhận không cần, lại truyền thừa dị huyết!

Thật là sự mỉa mai to lớn!

“Tôi nghe nói, bệnh của Vương Tường chỉ có dị huyết mới có thể cứu. Mà đứa con riêng của nhà họ Vương và con gái của cậu ta lại truyền thừa dị huyết của nhà họ Vương…”

Ầm!

Câu nói này, giống như lôi đình, nổ tung ở trong đầu của mọi người!

Người ở đây đều là người thông minh, lập tức đoán được điều gì đó.

Chẳng trách Vương Bác Thần lại bế con gái tới đại náo nhà họ Vương, lại vào ngày hôm nay tặng cho nhà họ Vương ba chiếc quan tài.

Chẳng trách trên mặt của cô bé đó, còn có vẻ xanh xao, vẫn đang hôn mê.

Chẳng trách anh lại đánh Vương Tường thành bộ dạng máu chảy đầy đất như vậy!

Đây chắc là nhà họ lén bắt cóc con gái của Vương Bác Thần về, muốn dùng dị huyết để chữa căn bệnh nan y của Vương Tường!

Đối với nhà họ Vương mà nói, Vương Bác Thần và con gái của anh đều không quan trọng, cho nên chết thì chết thôi. Vì vậy đương nhiên sẽ không quan tâm sống chết của bọn họ, còn máu có phải bị rút cạn hay không, cũng không quan trọng…

Có người nuốt nước bọt, chẳng trách Vương Bác Thần lại làm như vậy.

Đổi thành bất kỳ người ba nào, cũng khó thể chấp nhận!

Nhưng đồng cảm thì đồng cảm, lại không có ai coi trọng Vương Bác Thần.

Dù sao nơi này là nhà họ Vương!!

Hào môn đỉnh cấp của nước R!

Gia tộc công thần lớn nhất khi nước R lập quốc!

Vương Bác Thần đến đại náo nhà họ Vương, đây là tìm chết, là con đường đi chết!

Lời của Vương Bác Thần, theo mọi người thấy chẳng qua là ra vẻ mà thôi.

Kim Nguyên nghiến răng nghiến lợi nói: “Xem ra cậu thật sự là muốn chết, dám ra tay với cậu Vương Tường! Cậu Vương Tường có thể dùng máu của ba con các cậu, đó là vinh hạnh của ba con các cậu!”

“Huống chi, cậu Vương Tường là người thừa kế tương lai của nhà họ Vương, cậu là một đứa con riêng, mạng của cậu và con gái của cậu đều là của nhà họ Vương, dùng chút máu của các người có sai sao? Huống chi, con gái của cậu còn chưa chết, chết rồi cũng có gì to tác chứ?”

“Hai cái mạng hèn của ba con các cậu có thể quý giá hơn cậu Vương Tường sao?”

Vương Bác Thần nhìn Kim Nguyên, hờ hững nói: “Ồ? Cậu ta rất quý giá sao?”

Nói xong, đột nhiên, Vương Bác Thần túm lấy một cái chân của Vương Tường, trực tiếp xách lên lên rồi đập mạnh xuống đất!

Bụp!

Đầu của Vương Tường trực tiếp bị đập nát, sương máu bắn ra!

Ầm!

Đầu óc của tất cả mọi người trắng xóa!

Da đầu tê dại!

Ngây người!

Đơ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK