Mục lục
Thần Chủ Ở Rể - Vương Bác Thần - Triệu Thanh Hà (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thái độ mà Vương Bác Thần tỏ ra khiến tim của mọi người ở đây chợt thắt lại.

Lẽ nào Vương Bác Thần không đồng ý sao?

Lẽ nào anh muốn không chết không thôi?

Người của Liên minh Y học và người của thế gia hào tộc đều có chút nghi hoặc về Vương Bác Thần.

Vương Bác Thần cho dù có quốc chủ làm chỗ dựa, nhưng bảy đại thế gia là tồn tại ngay cả quốc chủ cũng phải kiêng kỵ, cho dù đại diện của bảy đại thế gia bây giờ làm có hơi quá đáng, quốc chủ Hàn Đỉnh cũng không thể xé rách mặt vào lúc này.

Dù sao điều này đối với nước R của hiện nay mà nói, có hại không có lợi.

Các cường quốc khác, có thể đang đợi cơ hội này.

Bọn họ muốn kìm hãm sự phục hưng của nước R, sợ sau khi nước R quật khởi sẽ tiến hành xử lý bọn họ.

Mà lúc này một khi rạn nứt với bảy đại thế gia, tiến hành nội đấu, sẽ dẫn tới việc nước R suy yếu ở một mức độ nhất định, không có sức cạnh tranh với các nước khác.

Bảy đại thế gia, có ảnh hưởng quá lớn đối với nước R.

Ba giới quân sự – chính trị – thương nghiệp đều chịu sự ảnh hưởng của bảy đại thế gia, nếu chỉ là ra tay với năm hào tộc, còn có hy vọng.

Nhưng bảy đại thế gia quá mạnh rồi.

Nếu bọn họ liên hợp đối đầu với quốc chủ Hàn Đỉnh, nước R sẽ hoàn toàn rơi vào chiến loạn.

Bây giờ Vương Bác Thần không chịu thôi, anh rốt cuộc muốn làm gì?

Hồ Quốc Trụ lo lắng nhìn sang Vương Bác Thần, tuy ông ta là một mãng phu, nhưng trong não có nếp nhăn, cũng suy nghĩ tới những thứ này, vậy nên mới nhìn sự khiêu khích và thị uy của những người này.

Vương Bác Thần đây là muốn hoàn toàn xé rách mặt sao?

Bây giờ vẫn chưa phải lúc.

Hồ Quốc Trụ thầm nháy mắt với Vương Bác Thần, kêu Vương Bác Thần thấy ổn thì thu lại, đừng ép căng quá, nếu không bảy đại thế gia sẽ chó cùng dứt dậu, không phù hợp cho lợi ích của nước R.

“Sao hả, anh là muốn không chết không dừng ư?”

Ánh mắt của đại diện nhà họ Cổ trở nên nguy hiểm, thầm ra hiệu cho mười mấy cường giả võ vương này, động thủ bất cứ lúc nào.

“Vương Bác Thần, anh biết anh đang nói gì không? Anh từng nghĩ hậu quả khi anh làm như vậy chưa?”

Đại diện của nhà họ Tưởng lời lẽ sắc bén, mặc kệ nói thế nào, bọn họ vừa rồi phá hỏng chuyện Vương Bác Thần luyện dược, cũng chỉ là ở trong phạm vi cuộc thi đấu y thuật.

Nói ra ngoài người khác nhiều nhất nói bọn họ không biết liêm sỉ, sẽ không khuếch đại sự việc.

Huống chi vừa rồi đã chết mấy người, Trương Lăng Vân và đại diện của nhà họ Lâm đều chết rồi, Mã Như Long của nhà họ Mã ở Tây Bắc, Bạch Vân Phi của nhà họ Bạch ở Trung Nguyên đều chết rồi, phía quốc chủ cho dù muốn ra tay, cũng không có cớ.

Dù sao cậu chủ của ba nhà trong năm đại hào tộc đã chết rồi, đại diện của nhà họ Lâm trong bảy đại thế gia chết rồi.

Cho dù trước đó bọn họ có sai, đã đủ trung hòa rồi!

Nếu Vương Bác Thần vẫn không chịu dừng, bọn họ bây giờ cho dù giết chết Vương Bác Thần, cũng vẫn chiếm lý!

Bởi vì mấy người chết vừa rồi không có ra tay, đều là bị Hồ Quốc Trụ và Vương Bác Thần tùy tiện tìm một cái cớ giết rồi!

Vậy nên ở điểm này, bọn họ đoán chắc quốc chủ cũng sẽ dừng lại, chuyện lớn hóa nhỏ.

Đại diện của nhà họ Ngụy tức giận nói: “Vương Bác Thần, chúng tôi đã chọn tha cho anh, thừa nhận anh thắng rồi, có phải khiến anh sinh ra ảo giác? Cảm thấy thế gia hào tộc dễ bắt nạt?”

Đại diện của nhà họ Châu cười u ám: “Nếu anh muốn không chết không dừng, vậy được, chúng ta không chết không dừng. Anh không phục, chúng ta thử xem, rốt cuộc ai chết!”

Người của thế gia hào tộc luôn cao cao tại thượng quen rồi, lời của Vương Bác Thần khiến bọn họ cảm thấy sỉ nhục.

Đây là sự khiêu khích đối với thế gia hào tộc!

Là sỉ nhục!

Trước nay không có ai dám đối xử với thế gia hào tộc như vậy.

Cho dù là quốc chủ Hàn Đỉnh, cũng không dám!

“Không chết không dừng? Các người cũng xứng ư?”

Khóe miệng Vương Bác Thần nở một nụ cười quỷ dị, bỗng lớn tiếng quát: “Tôi là Vương Bác Thần, thần chủ của nước R, các chủ của Thần Thiên Các, các người ra tay với tôi, dĩ hạ phạm thượng, tội mưu nghịch nhất là vì tội bán nước! Hôm nay, Vương Bác Thần tôi giết kẻ bán nước! Ai dám nhiều lời!”

Oành!

Giọng nói của Vương Bác Thần giống như một trận sét đánh, khiến tất cả mọi người sửng sốt.

Thần chủ?

Vương Bác Thần là thần chủ?

Người của thế gia kinh hãi, không dám tin mà nhìn sang Vương Bác Thần.

Sâu trong tim, sinh ra một chút cảm giác sợ hãi phát ra từ linh hồn!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK