Đồ bỏ đi của nhà họ Vương sao lại mạnh như vậy!
Hai vị võ tông, chết trong nháy mắt!
Cho dù là Võ Vương, cũng không làm được điểm này!
Vậy thì, thực lực của Vương Bác Thần… là… cấp bậc chiến thần!
Cũng tức là cấp bậc Võ Hoàng của giới võ đạo!
Chuyện này sao có thể chứ!
Nếu Vương Bác Thần là cường giả cấp bậc chiến thần, vậy tại sao ông ta chưa từng chưa qua?
Hơn nữa Vương Bác Thần còn giải ngũ vào khoảng thời gian trước, tại sao ông ta chưa từng nghe nói tới, trong các chiến thần của nước R hiện nay, có Vương Bác Thần sao?
Cậu ta rốt cuộc là ai?!
Không chỉ Trình Lâm, ngay cả Phó tướng Bắc Vinh Long của nước R cũng dại mắt!
Đến cấp bậc như ông ta, đã tiếp xúc tới rất nhiều cơ mật cốt cõi của nước R!
Tất cả chiến thần của nước R đều được lập hồ sơ riêng, ông ta đều biết.
Nhưng đối với cái tên Vương Bác Thần này, lại không có sức ảnh hưởng!
Đây là chuyện hoàn toàn không thể!
Trừ phi Vương Bác Thần không phải là chiến thần của nước R!
Chỉ có như vậy mới không có ghi trong hồ sơ của nước R!
Nhưng cho dù là chiến thần ngoại quốc, nước R cũng có ghi chép!
Tại sao ông ta từ trước đến nay lại không biết Vương Bác Thần?
Chiến thần trên toàn thế giới, tuy nói nhiều nhưng cũng không quá 100 người!
Tên của mỗi người bọn họ, ông ta đều thuộc lòng! Nhưng chỉ duy nhất có Vương Bác Thần, ông ta hoàn toàn không biết.
Cậu ta rốt cuộc là từ đâu chui ra?!
Phiền phức rồi!
Chuyện ngày hôm nay phiền phức rồi!
Bắc Vinh Long và Trình Lâm liếc nhìn nhau, muốn đối phó với một vị chiến thần như này, chỉ có thể xuất động chiến thần!
Ba đại chiến thần của Thần Thiên Các, chỉ nghe lệnh thần chủ!
Vậy chỉ có thể mời bốn vị chiến thần còn lại tới rồi!
Tuy bọn họ không so được với ba vị chiến thần do chính thần chủ bồi dưỡng, nhưng cũng đủ để đối phó Vương Bác Thần rồi!
Đáng chết, sơ ý quá!
Sắc mặt Bắc Vinh Long xanh mét, không ngờ ông ta lại bị một tên nhãi ranh như vậy lừa!
Chẳng trách cậu ta dám tới đại náo nhà họ Vương, thì ra là sở hữu thực lực cấp bậc chiến thần!
“Cậu thanh niên, thật là không nói võ nghĩa!”
Bắc Vinh Long nghiến răng nghiến lợi nhìn Vương Bác Thần, lạnh lùng nói: “Thật không ngờ cậu vậy mà là một chiến thần! Nếu cậu là chiến thần, vậy chắc biết, thần chủ của nước R chúng tôi có lệnh, tất cả các chiến thần trong nước buộc phải lập hồ sơ, ai dám không lập hồ sơ giết không tha! Chiến thần ngoại quốc, nếu chưa có sự đồng ý của phía chính phủ nước R, kẻ dám vào nước R, giết không tha!”
Bắc Vinh Long nhẹ nhàng nhả hơi, nghĩ tới thần chủ, một mình chấp nhiếp toàn cõi, ông ta không lo lắng về Vương Bác Thần nữa.
Cho dù là chiến thần thì sao chứ?
Nơi này là nước R!
Có thần chủ tọa trấn!
Một Vương Bác Thần lại dám như nào?