"Giết!"
Vương Bác Thần tức giận gầm lên, lần nữa giết về phía nữ Hộ pháp của Thiên Đình.
Quả nhiên Tần Mệnh bị anh giết trước đó không tính là cường giả Đằng Vân Cảnh.
Ở một bên khác, Khương Lạc Trần cũng đồng thời giết tới, hai người liên thủ đối phó, vậy mà cũng vẫn bị đối phương áp chế.
Đây chính là cường giả Đăng Vân Cảnh sao?
Nhưng cho dù như vậy, Vương Bác Thần cũng không hề sợ hãi.
Bà cho dù mạnh hơn tôi, vậy thì sao chứ.
Cho dù bà là Thiên Vương Lão Tử, muốn động vào con gái tôi, vậy thì không được!
Thực lực của tôi không bằng bà, nhưng bà dám động vào con gái tôi thì tôi liều mạng tới bà!
Đây là sự không cam tâm và phẫn nộ của một người ba.
Vương Bác Thần lần nữa vận chuyển Thiên Lôi Biến, tuy không có hiệu quả lớn đối với nữ Hộ pháp đó, nhưng vẫn có thể sinh ra một chút ảnh hưởng.
Thiên Phạt Cửu Biến mà Tháp linh cho, bây giờ cái anh có thể nắm giữ và sử dụng thành thạo, cũng chỉ có đệ nhất biến Thiên Lôi Biển.
Ở trong mắt Siêu Phàm giả, đây đã là tồn tại không thể địch lại.
Nhưng đối với nữ Hộ pháp này mà nói, thần thuật tuy đáng sợ, nhưng cũng xem thực lực của chính mình.
Vương Bác Thần có mạnh nữa cũng chỉ là Siêu Phàm Cảnh, cảnh giới hạn chế, anh không phát huy được lực lượng mạnh hơn.
"Thật sự là khá khó dây, không hổ là vật thí nghiệm mạnh nhất.
Vào lúc này, lại có một Hộ pháp mặc đồ tím xuất hiện.
Khương Lạc Trần sắp điên rồi.
Lại là cường giả Đằng Vân Cảnh, chỉ nữ Hộ pháp này thì ông ta và Vương Bác Thần liên thủ mới có thể đánh hòa.
Bây giờ lại xuất hiện một người thì phải làm sao?
Ai có thể đối phó ông ta
Đám người Cổ Nhật Long và Mộc Sơn đều không ở đây, không ai ngờ Thiên Đình lại sẽ đích thân ra sân.
Còn xuất hiện hai Hộ pháp mặc đồ tím!
Đáng chết.
Thiên Đình là bị điên rồi, muốn triệt để ép chết Vương Bác Thần.
Hộ pháp mặc đồ tím này lạnh nhạt nói: "Chỉ là dẫn con gái của cậu đi làm thí nghiệm, cậu phản ứng lớn như vậy làm gì chứ? Một đứa con gái mà thôi, đâu phải chuyện gì to tát!"
Nói xong, ông ta lập tức xuất hiện ở trước mặt đám người Vương Hạo, túm lấy Dao Dao.
36 Thiên Cương và 72 Địa Sát, mấy chục người còn sống hiện nay đồng loạt đi ngăn cản.
Nhưng bọn họ căn bản không phải đối thủ của Hộ pháp mặc đồ tím.
Ở trước mặt cường giả Đăng Vân Cảnh, bọn họ chỉ có thể tìm chết.
Nhưng cho dù tìm chết, bọn họ cũng không hề sợ hãi, vẫn rút đạo hướng về.
Trên người bọn họ có huyết tính của quân nhân nước R và lòng can đảm không sợ cái chết.
Dù cho kẻ địch vô cùng mạnh, nhưng tôi vì bảo vệ đất nước người thân đằng sau, cũng vẫn sẽ không lùi một bước.
Muốn tổn thương người đằng sau tôi, trừ phi bước qua xác của tôi.
Mấy chục người này, tuy trong mắt của người bình thường là cường giả, nhưng ở đây vô cùng nhỏ bé.
Tuy nhiên bọn họ không ai chùn bước, không, không ai sợ chiến.
Chiến hữu đằng trước ngã xuống, người đằng sau lập tức thế lên, biết rõ là chết, nhưng vẫn không lùi lại một bước!
Đây chính là quân nhân của nước R!
"Đi, các người đi đi"
Triệu Thanh Hà nhìn những người đó từng người ngã xuống, nước mắt trào ra.
Những người này, cô không biết ai cả.
Nhưng bây giờ bọn họ vì bảo vệ cô và Dao Dao, đều chết hết rồi.
Ân tình này của bọn họ, tôi lấy cái gì để đền đáp?
Các người cũng chỉ là người phàm mạnh hơn tôi một chút, tại sao lại lại không màng ý gì hết như này!
Chỉ vì các người là quân nhân của nước R sao?
Vậy nên vì bảo vệ đất nước này, bảo vệ nhân dân của đất nước này, các người sẽ không màng mọi thứ mà hy sinh cả sinh mạng trẻ tuổi của mình.
Triệu Thanh Hà lớn tiếng khóc, tuyệt vọng, không cam tâm, khóc cho những sinh mệnh trẻ này.
"Ba, ba."
Dao Dao khóc, chỉ ôm chặt lấy Triệu Thanh Hà.
Cô bé không biết gì cả.
Cô bé mới vừa tròn 4 tuổi.
B