Thái độ của Vương Bác Thần khiến Bùi Đăng Khoa và những người khác nhất thời cả kinh.
Đóng lò là khâu quan trọng nhất trong việc luyện chế đan dược, chỉ cần chậm một chút thì sẽ ảnh hưởng đến hiệu quả của thuốc.
Lúc này, người của thế gia hào tộc đến kiểm tra dược đỉnh, rõ ràng là muốn ngăn Vương Bác Thần đóng lò, tâm tư vô cùng thâm độc.
Đây rõ ràng là một cái bẫy, tuy là có âm mưu, nhưng nếu mấy người họ thật sự ra mặt, không cho người của thế gia hào tộc kiểm tra dược đỉnh thì đám người này cũng không có cách nào.
Nhưng hiện tại Vương Bác Thần lại đồng ý cho họ kiểm tra, như vậy coi như đã sa vào quỷ kế của chúng.
Bùi Đăng Khoa lo lắng nói: "Thầy Vương, không được, đóng lò là khâu quan trọng nhất, nếu chậm trễ, đan dược sẽ hỏng mất!"
Khấu Thanh nghiến răng nghiến lợi nói: "Thầy Vương, tuyệt đối không được, những kẻ này chỉ là một đám sâu bọ, cứ giao chúng cho chúng tôi xử lý, ngài nhất định không được trì hoãn việc đóng lò!"
Triệu Linh sốt ruột, càng không nói nên lời, chỉ dùng ánh mắt độc ác nhìn về phía đám thế gia hào tộc.
Vốn dĩ ông ta rất hận Vương Bác Thần và sáu đại thần y, nhưng sau khi nhìn thấy kỹ thuật luyện chế đan dược của Vương Bác Thần thì ông ta lập tức bị thu hút.
Chỉ cần có thể học được kỹ thuật luyện đan dược thất truyền từ lâu này, ông ta sẵn sàng buông bỏ thù hận giữa họ và thần y Hoa.
Sáu người họ đều có tính cách lập dị, không thể dùng lẽ thường để suy đoán.
Sáu người họ đều là kiểu người để học y thuật đến tính mạng cũng chẳng cần.
Hiện tại khó khăn lắm mới có một cơ hội như vậy, họ tuyệt đối sẽ không để nó vụt mất.
"Thầy Vương, ngài cứ tiếp tục đóng lò, tôi sẽ làm thịt bọn chúng!"
Hồ Vụ nổi giận đùng đùng nói.
Thái độ của sáu đại thần y khiến cho những người của thế gia hào tộc chấn động không thôi, nghĩ thế nào cũng không thông, sao đột nhiên họ lại thay đổi thái độ một trăm tám mươi độ như vậy?
Hiện tại, những gì họ làm đã đưa chính bản thân vào ngõ cụt, lúc này mà bỏ qua thì thế gia hào tộc sẽ mất hết mặt mũi.
Quan trọng hơn, từ bỏ bây giờ có nghĩa là thế gia hào tộc chấp nhận cúi đầu trước quốc chủ Hàn Đỉnh!
Thế gia hào tộc quyết không cho phép chuyện như vậy xảy ra.
Vương Bác Thần không để ý sáu đại thần y, tiếp tục lạnh lùng nhìn đám người của thế gia hào tộc.
Người đại diện của nhà họ Cổ cắn chặt răng, chuyện đến nước này, đã không còn chỗ để quay đầu, hừ lạnh nói: "Để xem anh còn có thể giở trò gì nữa!"
Người đại diện của nhà họ Lâm u ám nói: "Đừng tưởng lừa gạt được sáu đại thần y thì anh sẽ không sao, chúng tôi quyết không cho phép một kẻ lừa đảo như anh tồn tại!"
Đại diện của những thế gia còn lại cũng gật đầu tán thành.
Ai cũng hiểu rằng trận đấu giữa hai bên đã đến hồi gay cấn nhất, người nào rút lui sẽ chết.
Trương Lăng Vân hả hê nói: "Chuyện này đã anh đã đồng ý, chúng tôi không hề ép buộc anh!"
Những lời nói vô liêm sỉ của họ khiến các thần y trong Liên minh y học cảm thấy chán ghét. Đóng lò đối với y sĩ mà nói, là khâu quan trọng nhất.
Lúc đóng lò đòi kiểm tra dược đỉnh, đây vốn dĩ là do những người này đề xuất, vậy mà bây giờ lại trốn tránh trách nhiệm, đúng là đáng ghét hết chỗ nói.
"Vậy để tôi đến kiểm tra."
Đại diện nhà họ Tôn thấy phần thắng dường như đã nghiêng về phía họ, tuy rằng họ không phải dược sư nhưng cũng hiểu được, một khi việc đóng lò bị trì hoãn thì Vương Bác Thần cũng đừng nghĩ đến việc chế được đan dược có hiệu quả tương tự như trong hộp.
"Tôi cũng tới nhìn xem."
Những người của thế gia hào tộc sốt ruột nói.
Nhưng họ lại cố tình kéo dài thời gian, tác phong chậm chạp, tiếp tục trì hoãn thời gian đóng lò của Vương Bác Thần.
"Ơ? Cái này có tính không?"
"Hình như có vấn đề."
"Ừm, đây là lần đầu tiên tôi thấy các vị thuốc trước khi đóng lò."
Người của thế gia hào tộc, anh một câu tôi một câu, nói qua nói lại, không hề nghiêm túc với việc kiểm tra dược đỉnh, mà mục đích chính là phá hỏng công đoạn đóng lò của Vương Bác Thần.
"Các người đã thấy rõ rồi chưa!"
Bùi Đăng Khoa giận tím mặt, những người này làm việc chậm rì rì, rõ ràng không phải là đang kiểm tra dược đỉnh!
Cứ tiếp tục như vậy thì thuốc sẽ hỏng hết mất!