Mục lục
Thần Chủ Ở Rể - Vương Bác Thần - Triệu Thanh Hà (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Tôi là ai, ông còn không có tư cách để biết.”

Tay trái của Vương Bác Thần chỉ vào Tống Tử Lâm, giọng điệu bình tĩnh: “Ông ta, tôi muốn giết, các ông muốn bảo vệ?”

Ông Ninh đột nhiên chấn động toàn thân, hai mắt nhìn chằm chằm vào chiếc nhẫn gỗ phong cách cổ xưa kia của Vương Bác Thần.

"Ông Ninh, ông sao vậy?”

Ông Trương chợt nhận ra có chút không đúng.

"Cút ra!"

Đột nhiên, ông Ninh dùng một chưởng đánh vào đầu ông Trương, người sau căn bản không phản ứng kịp, đầu lập tức vỡ tung như dưa hấu vỡ.

Cảnh tượng bất ngờ khiến người nhà họ Tống sợ chết khiếp.

Ông Ninh là cường giả võ hoàng mà nhà họ Cổ phái đến giúp nhà họ Tống bọn họ mà.

Tại sao bây giờ lại ra tay với ông Trương, sao lại chém giết lẫn nhau vậy.

Tống Tử Lâm bị dọa đến ngây người, toàn thân run như cầy sấy, kinh ngạc nhìn ông Ninh: "Ông Ninh, ông, ông đang làm gì vậy!"

Đừng nói đến nhà họ Tống, ngay cả Nhạc Ẩn Long cũng trợn tròn mắt.

Đây là phát điên gì vậy? Chẳng lẽ tên của tôi lại vang dội như vậy sao, đến mức khiến đối phương phải cúi đầu hành lễ?

Tại sao chính tôi lại không biết?

Nhạc Ẩn Long tôi trở nên nổi tiếng như vậy từ khi nào vậy?

Nhạc Ẩn Long sững sờ, anh ta đã chuẩn bị sẵn để động thủ rồi, kết quả đối phương lại bắt đầu giết người phe mình.

Đây là chuyện gì vậy?

"Anh Thần, điều này không khoa học.”

Nhạc Ẩn Long có chút hoang mang nhìn về phía Vương Bác Thần.

"Tống Tử Lâm, con trai ông tội ác tày trời chết chưa hết tội, nhà họ Tống càng chồng chất tội ác, tội chết khó thoát. Ông thực sự cho rằng ai cũng muốn làm đồng lõa với nhà họ Tống ông sao? Trong mắt Ninh Danh tôi không chứa nổi một hạt cát. Mặc dù tôi là cung phụng của nhà họ Cổ nhưng ghét nhất là phần tử cặn bã như các ông, đường đường là nhà họ Cổ lại bị lũ cặn bã như các ông hãm hại thành như hiện tại.”

Cung phụng võ hoàng của nhà họ Cổ – Ninh Danh vốn là người viện trợ mạnh mà Tống Tử Lâm mời đến, bây giờ lại đột nhiên quật ngược lại, khiến tất cả mọi người đều sờ đầu khó hiểu.

Người nhà họ Tống sợ hãi bất an nhìn Ninh Danh, ông ta là cường giả võ hoàng đấy, hiện tại ông ta muốn ra tay với nhà họ Tống sao?

"Ninh Danh, ông láo xược!"

Tống Tử Lâm vừa kinh ngạc vừa tức giận, ai có thể nghĩ rằng Ninh Danh lại phản bội vào lúc này? Ông ta nghiêm giọng nói: "Ninh Danh, ông chẳng qua chỉ là một con chó của mà nhà họ Cổ nuôi, ông đây là muốn tạo phản sao? Ông là đang tìm cái chết! Nhà họ Cổ tôi có thể nuôi ông thì cũng có thể giết ông. Hôm nay ông dám động thủ với tôi, nhà họ Cổ sẽ khiến ông chết không có chỗ chôn! "

"Ồn ào!"

Ninh Danh đánh ra một chưởng, trong không trung ngưng tụ hư ảnh của một bàn tay, trực tiếp đánh lên người Tống Tử Lâm.

Tống Tử Lâm thậm chí còn chưa kịp phản ứng lại đã bị chưởng này đánh thành một bãi bùn thịt.

"Tất cả người nhà họ Tống, toàn bộ đi đầu thú, ai dám chạy trốn, đây chính là kết cục.”

Giọng nói của Ninh Danh khiến trong lòng người nhà họ Tống chấn động, sợ hãi không yên.

Một vị võ hoàng, muốn giết chết bọn họ quả thực dễ như trở bàn tay!

"Đừng giết chúng tôi, đừng giết chúng tôi, chúng tôi đi đầu thú.”

Người nhà họ Tống nào dám phản kháng, vừa lăn vừa bò mà chạy đi.

Cảnh này khiến Nhạc Ẩn Long sững sờ, bối rối nhìn về phía Vương Bác Thần: "Anh Thần, ông già này rốt cuộc muốn làm gì? Chẳng lẽ ông ta bị khí thế vương giả của anh khuất phục rồi, muốn làm chó liếm cho anh sao?”

Vương Bác Thần liếc nhìn anh ta, Nhạc Ẩn Long vội vàng ngậm miệng lại, trừng mắt nhìn Ninh Danh.

Ông già này có ý gì?

Hiện tại chỉ còn lại ba người bọn họ, Ninh Danh mới hít sâu một hơi, giọng nói run run: “Cậu Vương, tôi có thể xem chiếc nhẫn gỗ kia trên tay cậu được không?”

Vương Bác Thần liếc nhìn ông ta một cái, xoay người rời đi, anh không có thời gian tiếp lời Ninh Danh, cũng lười tiếp lời ông ta.

Phía bên nhà họ Tống đã bị xử lý, rắc rối thực sự vừa mới bắt đầu, nhà họ Tống chẳng qua chỉ là một cái cớ, bên thực sự muốn đối phó chính là nhà họ Cổ.

“Cậu Vương?"

Vẻ mặt Ninh Danh lúng túng, không biết phải làm sao mà đứng nguyên tại chỗ.

Nhạc Ẩn Long cười khẩy: “Ông già, ông nghĩ rằng làm chó liếm cho anh Thần tôi dễ như vậy sao? Còn muốn tới gần anh Thần tôi? Ông là cái gì?"

Ninh Danh lắc đầu cười khổ: "Tà vương, cậu hiểu lầm rồi.”

“Xì, có quá nhiều người muốn làm chó liếm cho anh Thần tôi, ông còn chưa lấy nổi số, từ từ mà lấy số đi.”

Nhạc Ẩn Long nói với giọng mỉa mai xong liền đuổi theo.

Ninh Danh hít sâu một hơi, bấm dãy số mà suýt nữa ông ta quên mất, nói: “Chủ thượng xuất hiện ở Ma Đô, mau đến xác nhận!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK