Mục lục
Thần Chủ Ở Rể - Vương Bác Thần - Triệu Thanh Hà (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bao Đình Cẩn có chút sững sờ, đồng tiền xu lại dựng đứng lên, điều này khiến ông ta không biết phải lựa chọn như thế nào?

Vẻ mặt ông ta nghiêm túc nhặt đồng tiền xu lên, tâm trạng nặng trĩu.

“Ông già, tôi không muốn kết hôn sớm như vậy, chúng ta có thể thương lượng một chút không? Người đàn bà Hàn Tĩnh kia quá độc ác, tàn nhẫn, tôi sẽ bị cô ta đánh chết mất, nếu như tôi kết hôn với cô ta, ông không sợ sau này không có ai lo ma chay cho ông sao?”

Cậu chủ nhà họ Bao Bao Chức kêu gào thảm thiết chạy vào.

Bao Đình Cẩn tâm tư bấn loạn, nhìn thấy con trai vô dụng này, đột nhiên nổi giận, đánh vào đầu con trai: “Tiền tiêu vặt tháng này giảm xuống còn 30 triệu.”

Bao Chức sững sờ, vội vàng quỳ xuống ôm chân ba mình: “Ba, đừng mà, con trai nhà ai mà lại có tiền tiêu vặt ít như vậy, một người có nghèo đến đâu cũng không đến mức như thế này chứ? Con không làm sai điều gì, đừng giảm tiền tiêu vặt của con mà.”

Bao Đình Cẩn đá con trai ra, thờ ơ nói: “Ai nói mày không làm sai điều gì? Lúc nãy mày bước chân trái vào trước đúng không?”

Bao Chức kinh ngạc đến mức ngây người ra: “….?”

Bao Đình Cẩn mặt không biến sắc nói: “Mày ném đồng tiền xu này, rồi tao quyết định.”

“Ba, ném tiền xu không được nghiêm túc, cẩn thận lắm.”

Bao Chức oán hận trong lòng, nhận lấy đồng tiền xu, Bao Đình Cẩn khuôn mặt căng thẳng, rốt cuộc lựa chọn nhà họ Tống hay lựa chọn Vương Bác Thần, thì phải xem lần này.

Leng keng.

Bao Chức tiện tay ném đồng tiền xu xuống đất.

Trái tim Bao Đình Cẩn cũng đập theo âm thanh đồng tiền xu rơi xuống đất.

“Cái gì vậy?”

“Cái gì!”

Hai ba con đều sững sờ.

Đồng tiền xu vẫn đứng thẳng!

“Mẹ nó, đúng là cái thứ vô dụng! Cút đi!”

Bao Đình Cẩn thẹn quá hóa giận, đem tất cả sự tức giận trút lên người con trai.

Bao Chức bị đá ra ngoài, tức giận nói: “Ông già, sau này tôi rút ống thở oxy ra thì đừng có mà trách tôi.”

Bây giờ nên làm thế nào mới tốt?

Bao Đình Cẩn có chút bối rối, ông ta cũng biết ném đồng xu rất tùy ý, nhưng trong lòng ông ta đang rất rối loạn, thật sự không nghĩ ra được điều gì.

“Bỏ đi, đi một bước tính một bước vậy, nếu như không phải vì nịnh bợ bảy đại thế gia, ông đây cũng chả thèm quan tâm đến nhà họ Tống.”

Bao Đình Cẩn quyết định tạm thời không bày tỏ thái độ, tránh ảnh hưởng đến nhà họ Bao.

“Gia chủ? Tôi có chuyện muốn báo với ông.”

Không lâu sau, lão quản gia vội vàng chạy bước nhỏ vào.

Bao Đình Cẩn lạnh lùng hừ một tiếng nói: “Cái tên nghịch tử kia biết sai rồi?”

Lão quản gia có chút khó xử nói: “Gia chủ, cậu chủ lái máy bay chạy rồi, còn làm lộ ra chuyện ông khóc lão phu nhân sau khi bị say.”

“Ừ.”

Bao Đình Cẩn gật đầu, vẻ mặt đột nhiên thay đổi: “Hả? Cái thằng nghịch tử kia đào hôn rồi?”

Lão quản gia lo lắng nói: “Đúng vậy gia chủ, cậu chủ không chỉ đào hôn, còn đăng chuyện lần trước ông uống say khóc lão phu nhân lên mạng, bây giờ đang đứng đầu bảng tìm kiếm nóng?”

“Chết tiệt!”

Bao Đình Cẩn lập tức trợn tròn mắt, ông ta uống rượu say, mặc dù không làm loạn, nhưng mỗi lần uống sau đều khóc người mẹ đã mất của ông ta, không ngờ lại bị cái thằng nghịch tử kia quay lại!

Còn đăng lên mạng!

Bao Đình Cẩn run rẩy lấy điện thoại ra, các cơ trên khuôn mặt đều co rút lại.

Đứng đầu bảng tìm kiếm nóng chính là: Dược Vương Bao Đình Cẩn khóc nức nở sau khi uống say, nhớ đến những ngày tháng mà mẹ dùng một miếng phân, một ngụm nước tiểu nuôi lớn mình, nói đó là mùi vị của mẹ!”

“Nghịch tử, nghịch tử!”

Sắc mặt Bao Đình Cẩn tái nhợt, đầu óc trống rỗng.

Sau này, làm sao ông ta có thể đi gặp người khác?

Ông ta là người kinh doanh, buôn bán thuốc nổi tiếng ở nước R, người kinh doanh thuốc số một ở Giang Nam!

Được nuôi lớn bằng một miếng phân, một ngụm nước tiểu!

Mẹ nó, đó là lỡ lời! Lỡ lời!!

Bao Đình Cẩn vội vàng đăng bài để chế độ bạn bè, giữa những hàng chữ điều lộ ra hơi thở của sự tức giận: “Bao Đình Cẩn tôi không phải được mẹ tôi một miếng phân, một miếng chim nuôi lớn, là một đống phân, một bãi nước tiểu nuôi lớn, là lỡ lời!!!”

Trên máy bay lúc này, Bao Chức đang để lại bình luận trong bài viết của ba mình: “Ba, cuối cùng con cũng biết mùi hôi thối trên người ba do đâu mà có rồi!”

“Nghịch tử, mày lập tức quay về đây cho tao, nếu không tao quyên góp toàn bộ gia sản, cho mày một xu cũng không có được!!”

Bao Chức hừ một tiếng, hưng phấn nói: “Cái đồ con trai Hàn Tĩnh, muốn có được cơ thể của cậu đây, cô cứ nằm mơ đi. Phụ nữ ở Ma Đô, cậu đây đến rồi.”

Lúc này, Bao Đình Cẩn gọi điện thoại cho Triệu Thanh Hà và Vương Bác Thần, rất khó xử nói, không tổ chức hôn lễ nữa, bởi vì con trai của ông ta chạy rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK