Mục lục
Thần Chủ Ở Rể - Vương Bác Thần - Triệu Thanh Hà (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cảnh tượng xảy ra đột ngột làm mọi người giật mình.

Tất cả còn chưa kịp phản ứng, Trần Trạch Khôn đã ngay chết trước mặt.

Thậm chí chờ tới khi La võ tông kịp phản ứng, Trần Trạch Khôn đã chết tới không thể chết thêm!

Tường xi măng cũng bị đập nứt, có thể tưởng tượng được cú đá này của Vương Bác Thần mạnh tới mức nào, trong lòng anh phẫn nộ tới mức nào.

"Cậu là ai?"

Trong lòng La võ tông thầm giật mình, cảnh giác nhìn Vương Bác Thần.

Người thanh niên này cho ông ta cảm giác cảm giác có phần thâm sâu khó lường!

Tốc độ vừa rồi, thậm chí ngay cả ông ta cũng không kịp phản ứng.

"Ông đánh à?"

Vương Bác Thần nhìn về phía Hoa Mạnh Trường và Trần Quốc Vinh. Hoa Mạnh Trường vốn đã gãy hai chân, lúc này bị một tát của La võ tông đánh cho cũng mất luôn nửa cái mạng, trong thất khiếu đều chảy máu.

Anh lãnh đạm nhìn về phía La Võ tông, ánh mắt lạnh như băng làm La võ tông không khỏi run lên, hít sâu một hơi.

"Đúng là tôi đánh. Nếu cậu biết ông chủ của tôi là ai, cậu sẽ không dám lớn lối như vậy."

La võ tông cảnh giác nói. Ông ta cảm giác người thanh niên này rất mạnh, thậm chí có lẽ ông ta không phải là đối thủ, bởi vậy lập tức nói ra chủ nhân phía sau mình.

"Các người không thể so được với thân phận của tôi. Chủ nhân của tôi chỉ muốn dùng nhà họ Trần để đánh một ván cờ. Tôi khuyên cậu tốt nhất nên thức thời một chút, bằng không cậu sẽ không gánh nổi hậu quả đắc tội chủ nhân của tôi đâu."

Cái gì?

Một vị võ tông lại làm người hầu của người khác?

Cho dù là Tưởng Mẫn nghe được tin tức này cũng hãi hùng khiếp vía.

Chủ nhân của La võ tông dùng võ tông làm người hầu, vậy phải mạnh thế nào? Rốt cuộc thế lực khủng khiếp tới mức nào?

Ầm!

La võ tông vừa dứt lời, đã phát hiện ra Vương Bác Thần xuất hiện ở trước mặt mình. Ông ta thậm chí còn không có cơ hội giơ tay lên đỡ, đã bị Vương Bác Thần tát bay thẳng ra ngoài!

Vương Bác Thần không chờ cơ thể của La võ tông đập xuống, đã xuất hiện ở phía trên cơ thể ông ta, giơ một chân lên đạp xuống!

La võ tông vừa rồi còn rất lợi hại, lúc này lại giống như một bao cát, thậm chí còn chẳng có cơ hội đánh trả, đầu óc ông ta phản ứng còn không nhanh bằng tốc độ Vương Bác Thần ra tay!

Ầm!

La võ tông bị Vương Bác Thần đạp một phát, đập xuống đất, xương cốt toàn thân đều bị vỡ nát!

"Cậu… cậu đang từ tìm chết đấy… Chủ nhân tôi là… Là Dạ Anh…"

La võ tông còn chưa nói hết một câu, đã tắt thở luôn.

Từ khi Vương Bác Thần ra tay đến lúc La võ tông chết, cả quá trình này còn chưa tới một giây, Võ tông bị Vương Bác Thần giết chết trong chớp mắt!

Vương Bác Thần không thèm để ý tới thi thể La võ tông giống như con chó chết, quay đầu nhìn về phía Tưởng Mẫn rõ ràng ý thức trong đầu còn chưa kịp phản ứng, thản nhiên nói: "Bà muốn giết người nhà của tôi?"

"Cậu… cậu đừng tới đây, cậu đừng tới đây."

Tưởng Mẫn sợ đến mức vội vàng lùi lại, vướng phải ghế nên ngã xuống đất, không ngừng bò về phía sau.

Vào giờ phút này, vẻ mặt cao ngạo, không ai bì nổi, tự cao tự đại vừa rồi đã biến thành hoảng sợ!

Bà ta sợ đến mức thậm chí quên cả cái chết của con trai.

"Đừng, đừng giết tôi. Đây… đây là Hạ Thế Duệ lên kế hoạch, mọi chuyện đều do Hạ Thế Duệ bảo tôi làm, tôi vô tội, tôi là người vô tội mà."

"Bác Thần, tạm thời đừng giết bà ta."

Trần Quốc Vinh nói với vẻ kiệt sức.

"Bác Thần, mau cứu Dao Dao, mau xem Dao Dao."

Triệu Thanh Hà cuối cùng cũng kịp phản ứng, vội vàng nói.

Vừa rồi, Dao Dao bị Trần Trạch Khôn đá cho ngất đi, đến bây giờ vẫn chưa tỉnh lại.

Lời Triệu Thanh Hà nói, làm Vương Bác Thần lập tức thất thốt, suốt ruột hét lên một tiếng: "Bà già kia, nếu con gái tôi mà bị sao, tôi sẽ khiến cho bà muốn sống không được, muốn chết cũng không xong!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK