Mục lục
Thần Chủ Ở Rể - Vương Bác Thần - Triệu Thanh Hà (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Chúng ta, ly hôn đi.”

Nghe được Triệu Thanh Hà thất vọng cực độ, lời nói lạnh như băng, Vương Bác Thần cả người đều lung lay, trong đại não trống rỗng!

Thanh Hà muốn ly hôn với anh!

Người con gái anh yêu nhất, lại muốn ly hôn với anh!

“Không phải, Thanh Hà, không phải, em nghe anh giải thích, anh là bị hãm hại, Thanh Hà, xin em cho anh một cơ hội, anh nhất định sẽ chứng minh mình trong sạch.”

Vương Bác Thần đau khổ cầu xin, trong nháy mắt này, anh cảm giác mình giống như đứa trẻ bị người nhà vứt bỏ, trong ánh mắt tràn đầy bất lực.

Anh biết đây là một cái bẫy, nhưng giải thích thế nào cũng vô dụng, sự tình đã xảy ra, anh thật sự có phát sinh quan hệ với Trần Yên Nhiên, đây là sự thật, anh không có cách nào tránh khỏi.

Nhưng anh biết, đây là một cái bẫy

“Được, cho dù em tin tưởng anh là bị hãm hại, nhưng cái này anh giải thích như thế nào!”

Triệu Thanh Hà chỉ vào một vệt đỏ tươi chói mắt trên giường, nước mắt không ngừng chảy xuống.

Cho dù cô tin tưởng Vương Bác Thần là bị hãm hại, thì có thể như thế nào?

Chồng của cô, phát sinh quan hệ với em họ của cô, điều này cô làm sao mà có thể chấp nhận được!!

Vương Bác Thần tuyệt vọng gục đầu xuống, chỉ cảm thấy mất hết can đảm, giống như là năm đó mẹ ruột đẩy anh vào sông Tiềm Long vậy.

Cho dù anh có là Thần Chủ thì đã thế nào, cho dù là quyền khuynh thiên hạ thì thế nào chứ?

Giờ phút này, anh chính là một tên cặn bã đã phát sinh quan hệ với em vợ của mình!

"Anh cút cho tôi, Vương Bác Thần, tôi không bao giờ muốn nhìn thấy anh nữa, từ giờ khắc này trở đi, giữa chúng ta không có bất cứ quan hệ gì! Bây giờ chúng ta ly hôn, tôi không bao giờ muốn gặp lại anh nữa!"

Triệu Thanh Hà nghiến răng nghiến lợi nói.

Yêu sâu đậm, hận sâu sắc!

Yêu, là sự ích kỉ!

Cô quá yêu Vương Bác Thần, quá quan tâm Vương Bác Thần, cho nên năm đó mang thai bị nhà họ Vương diễu phố thị chúng sỉ nhục, cô đều có thể chịu được.

Nhưng chính là bởi vì quá yêu, bởi vậy cô căn bản không cách nào tiếp nhận hết thảy.

Trong tình yêu sâu đậm của hai người, tuyệt đối không chứa nổi người thứ ba!

“Thanh Hà, xin lỗi.”

Cổ họng Vương Bác Thần giật giật, cuối cùng bao nhiêu lời muốn nói cuối cùng chỉ biến thành hai chữ – – xin lỗi!

Hai chữ nhẹ nhàng này, cái gì cũng không đại diện được, cái gì cũng không nói rõ được.

Anh biết, Triệu Thanh Hà bị kích thích rất nghiêm trọng.

Anh biết, Triệu Thanh Hà không cách nào tiếp nhận hết thảy.

Anh cũng hiểu cảm giác đó, bởi vì anh cũng rất yêu Triệu Thanh Hà.

Chính là bởi vì quá yêu, cho nên anh mới có thể hiểu cho tâm tình của Triệu Thanh Hà giờ phút này.

“Thanh Hà, con bình tĩnh một chút, có thể, Vương Bác Thần thật sự là bị oan.”

Trần Ngọc hung hăng trừng mắt nhìn Vương Bác Thần, bà tát Vương Bác Thần mười mấy bạt tai, bà hận Vương Bác Thần khiến con bà thành thế, tổn thương sâu như vậy.

“Đứa con gái số khổ của mẹ.”

Triệu Thanh Hà lau nước mắt, nhưng nước mắt vẫn chảy đầy hai má.

Cô tuyệt tình nói: "Đi ủy ban đi, ly hôn đi."

Nói xong, Triệu Thanh Hà đi tìm giấy chứng nhận kết hôn, rất nhanh cô giống như nổi điên nói: "Mẹ, giấy chứng nhận kết hôn của con mẹ để ở đâu, mẹ để ở đâu rồi."

Tinh thần của cô có chút hoảng hốt, đã quên mình đang ở nhà họ Trần, giấy chứng nhận kết hôn ở thành phố Hạ Châu.

“Vương Bác Thần, cậu cút cho tôi, tôi không có con rể như cậu!”

Trần Ngọc nói xong, nhanh chóng chạy tới: "Thanh Hà, con bình tĩnh một chút, giấy chứng nhận kết hôn ở nhà, không ở bên này."

“Mẹ, chúng ta đi lấy giấy chứng nhận kết hôn, mẹ đi lấy giấy chứng nhận kết hôn với con được không?”

Triệu Thanh Hà ôm bả vai của mình, cuộn mình trên mặt đất, đáng thương giống như là một con sơn dương đợi làm thịt.

“Được, mẹ đi lấy với con, mẹ đi lấy với con.”

Trần Ngọc đau lòng ôm Triệu Thanh Hà vào trong ngực.

Vương Bác Thần lau nước mắt, nói như đinh đóng cột: "Mẹ, Thanh Hà, con sẽ cho hai người lời giải thích hợp lý!"

Nói xong, anh xoay người rời đi.

Mới vừa đi ra cửa, Vương Bác Thần đau lòng che ngực,"Phụt"một tiếng, phun ra một ngụm máu lớn!

Anh vốn đã thoát khỏi bóng ma mẹ bị hại chết, tràn ngập chờ mong tìm kiếm manh mối của mẹ trên toàn thế giới.

Nhưng bây giờ, người phụ nữ anh yêu thương nhất lại không cần anh nữa.

Trong lòng anh tràn ngập tự trách, tràn ngập áy náy, tự đánh lên mặt mấy cái bạt tai thật mạnh: "Vương Bác Thần, mày làm sao lại có thể đối xử với Thanh Hà như vậy chứ!!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK