Mục lục
Thần Chủ Ở Rể - Vương Bác Thần - Triệu Thanh Hà (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Anh đến ngay đây, Thanh Hà, bọn em đừng xảy ra xung đột với đối phương, tránh chịu thiệt thòi, chờ anh đến xử lý.”

Cúp điện thoại, Vương Bác Thần vội vàng chạy đến Tứ Hải Thương Thành.

Tầm vừa mới bị kích thích, bây giờ lại bị người ta đánh, Vương Bác Thần sợ cô ấy nghĩ quẩn sẽ làm ra chuyện gì đó không tốt.

Mà lúc này, Tứ Hải Thương Thành.

Một người phụ nữ trung niên chanh chua đánh Lan Tầm hai bàn tay rồi mắng chửi: “Cái con nhỏ ăn cháo đá bát, tao nuôi mày lớn như vậy, tao kêu mày cho em trai mày tiền mua nhà thì mày nói hết tiền, bây giờ tao kêu mày cho em trai mày tiền đặt cọc thì mày cũng nói là mày không có tiền, có ai làm chị như mày không hả, hả? Tao tạo điều kiện cho mày đi học là để mày giúp đỡ em trai mày, chút chuyện đó mà mày cũng không thể giúp, tao còn cần mày làm cái gì nữa. Kêu mày gả cho ông chủ hàn, tại sao mày lại từ chối?”

Lan Tầm che mặt tức giận, nước mắt ấm ức đảo quanh trong hốc mắt: “Mẹ, mẹ nói chuyện có đạo lý không chứ. Con vừa mới tốt nghiệp được một năm, con làm gì có tiền để em trai mua nhà mua xe. Từ nhỏ, trong mắt mẹ chỉ có em trai chứ chưa từng có đứa con gái này, ông chủ Hàn đó đã hơn năm mươi tuổi rồi, mẹ làm như vậy là muốn tốt cho con à? Mẹ có thể đừng bất công như thế được không, con là con gái của mẹ, chứ không phải là hàng hóa.”

Em trai của Lan Tầm đứng ở bên cạnh chơi game, không nhịn được mà nói: “Lan Tầm, chị nói lời này là có ý gì, chẳng lẽ mẹ sinh tôi ra mà không sinh ra chị. Đúng là cho chị đi học uổng phí mà.”

Mẹ Lan lớn tiếng mắng chửi om xòm: “Hơn năm mươi tuổi thì sao chứ, có thể gả cho ông chủ Hàn là do mày may mắn, người ta lớn tuổi thì sao? Tài sản của người ta hơn hàng chục tỷ, vậy mà vẫn không xứng với mày à? Tao nuôi mày lớn như thế, cho mày đi học là vì cái gì, không phải là vì tiền cưới nhiều thêm một chút ư? Mày nói là tao bán con gái, đúng là tao bán con gái đó, tao nuôi mày chính là vì để bán mày thật nhiều tiền để tiết kiệm tiền cho em trai mày. Tao là mẹ mày, mày phải nghe lời tao, nếu không thì tao nuôi đứa con gái như mày để làm cái gì! Bây giờ mày lập tức trở về cùng tao, nếu không thì tao sẽ đánh gãy chân mày.”

Triệu Thanh Hà vội vàng khuyên can: “Dì à, dì đừng như vậy mà, có chuyện gì thì từ từ nói, đều là người một nhà, không cần phải làm um sùm như thế để người khác chê cười.”

Mẹ Lan lại không thèm quan tâm, quát to: “Chê cười thì thế nào chứ, ai thích cười thì cứ cười đi, tôi đang dạy con gái tôi, liên quan gì tới cô chứ.”

Nói xong, mẹ Lan lại vung tay đẩy Triệu Thanh Hà ngã xuống đất.

Cùi chỏ Triệu Thanh Hà bị đụng đau, cơn đau tê dại qua đi, nửa cánh tay như mất đi tri giác, hơn cả nửa ngày mới có thể hồi phục lại.

“Chị Thanh Hà, chị không sao chứ.”

Lan Tầm vội vàng đỡ Triệu Thanh Hà dậy, tức điên lên cố nén nước mắt mà nói: “Mẹ, mẹ không ngại mất mặt, nhưng mà con ngại. Mẹ đẩy người ta làm cái gì, mẹ có coi con là con gái của mẹ không?”

Mẹ Lan cười lạnh: “Trong mắt tao, mày chỉ là một món hàng kiếm tiền cho em trai mày thôi, đồng ý cưới ông chủ Hàn, tiền lễ cưới ba tỷ, mày không cần, nhưng mà tao cần. Nếu như ba tỷ này mà không có thì tao sẽ đánh gãy chân mày.”

“Đánh gãy chân cô ấy, người nào cho bà lá gan đó vậy.”

Nhưng mà lúc này, Vương Bác Thần đã đến nơi, anh nhìn chằm chằm vào mẹ Lan, lạnh lùng nói: “Còn nữa, ai cho bà lá gan đẩy vợ tôi?”

“Bác Thần, anh đừng xúc động.”

Triệu Thanh Hà vội vàng kéo Vương Bác Thần.

Mẹ Lan lại hùng hùng hổ hổ quát to: “Cậu là ai, tôi dạy con gái của tôi thì liên quan gì tới cậu.”

Em trai Lan Tầm vội vàng nói: “Chuyện gia đình chúng tôi có liên quan gì tới anh hả, không phải là anh muốn theo đuổi chị gái tôi đó chứ? Được thôi, đưa ba tỷ đây, chị tôi sẽ đi cùng anh.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK