Mục lục
Thần Chủ Ở Rể - Vương Bác Thần - Triệu Thanh Hà (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Chuyện này là sao nữa.”

Triệu Thanh Hà ngơ ngác, vừa mới giải quyết chuyện hợp tác, bây giờ lại tới chuyện cục thương nghiệp đến kiểm toán, đây rõ ràng là đang nhằm vào công ty Hoa Nguyên.

Mặc dù Triệu Thanh Hà không sợ kiểm toán, nhưng công ty Hoa Nguyên vừa mới vực dậy, nghiệp vụ vẫn còn hỗn loạn, rõ ràng là kiểm toán làm khó làm dễ. Ngắn thì một tuần, mà lâu hơn thì kéo dài một tháng cũng không phải là vấn đề.

Bất cứ một công ty nào cũng không thể chịu đựng trong khoảng thời gian dài như thế.

“Sổ sách gì cũng bị cưỡng chế mang đi hết rồi.”

Lan Tầm tức giận, cô ta vẫn luôn đi theo Triệu Thanh Hà từ lúc gầy dựng công ty Hoa Nguyên, trong lòng đương nhiên cảm thấy chua xót.

Bây giờ vất vả lắm mới có thể khởi sắc, nhưng lại xảy ra chuyện như thế.

“Để chị đi xem thử, Tầm, trước tiên em ổn định mọi người đi.”

Triệu Thanh Hà tức giận đến trào nước mắt, cô nghĩ mãi mà không nghĩ ra rốt cục là mình đã trêu chọc ai.

Trên mặt Vương Bác Thần lướt qua một tia tức giận, tất nhiên những thứ này đến là vì anh.

Đau lòng ôm lấy Triệu Thanh Hà, anh nói: “Anh cũng muốn xem xem ai lại to gan như thế, dám ức hiếp vợ anh.”

Triệu Thanh Hà siết chặt đôi tay trắng hồng, kiên cường nói: “Em tuyệt đối sẽ không khuất phục.”

Vương Bác Thần dịu dàng nói: “Thanh Hà, em vất vả rồi, tất cả đã có anh.”

Trong công ty có hơi hỗn loạn, người cục thương nghiệp đến đây không nói rõ trắng đen mà trực tiếp mang hết tất cả các tư liệu tài chính đi, ngay cả máy chủ cũng bị dọn.

“Cô chính là Triệu Thanh Hà? Tôi là Trần Diệp, người phụ trách cục thương nghiệp, công ty của các người xảy ra vấn đề, tôi căn cứ theo quy định của pháp luật đến đây kiểm toán, mong mọi người phối hợp cho.”

Trần Diệp là một người đàn ông trung niên đầu hói đeo kính mắt gọng vàng, cái bụng béo to đến nỗi giống như bên trong có nhét một quả bóng rổ, trông vô cùng buồn cười.

Ông ta đẩy đẩy kính mắt, vênh mặt hất hàm sai khiến: “Đưa con dấu đây, tất cả các nghiệp vụ của công ty Hoa Nguyên, các người tạm dừng trong vòng một tháng.”

Triệu Thanh Hà tức giận nói: “Bây giờ là thời gian khẩn cấp nhất của công ty Hoa Nguyên chúng tôi, lúc này các người lại kêu chúng tôi dừng hoạt động một tháng, vậy thì tổn thất trong một tháng này ai sẽ là người chịu trách nhiệm đây! Còn nữa, trước đó các người không thông báo bất cứ một tin tức nào, đột nhiên lại mang hết các ghi chép đi, điều này phù hợp với quy định à? Với lại những dự án hợp tác mới của Hoa Nguyên chúng tôi là do bên phía thư kí Tư đã định, ông làm như vậy chẳng lẽ không sợ làm chậm trễ sự tiến triển dự án thành phố mới, bị thư kí Tư khiển trách?”

Khoảng thời gian này trải qua nhiều chuyện như thế, chịu nhiều thiệt thòi như thế, Triệu Thanh Hà đã học được cách có đôi khi không lấy thế đè người là không được.

“Quy định? Lời của ông đây chính là quy định! Ông đây là cục thương nghiệp, thư kí Tư còn chưa quản được ông đây đâu.”

Nói xong, ánh mắt hèn mọn của Trần Diệp nhìn Triệu Thanh Hà, cười haha nói: “Muốn tôi tha cho cô một cái mạng thì cũng được, tối nay đến khách sạn…"

Bốp.

Ông ta còn chưa nói xong, liền bị Vương Bác Thần đánh một bạt tai thật mạnh: “Ngay cả ông cũng có thể khi dễ vợ tôi à?”

Trần Diệp bị đánh một bàn tay làm cho lảo đảo, che khóe miệng đang rỉ máu, âm tàn nói: “Mẹ nó, mày lại dám đánh tao, đừng nói là một tháng, lần kiểm toán này không đến năm ba tháng thì không kết thúc đâu. Mẹ kiếp, tao chẳng những muốn chơi vợ mày mà còn muốn chơi trước mặt mày nữa kìa, để mày biết rằng có một vài người không phải là cái đám sâu bọ thấp kém như bọn mày có thể trêu chọc.”

Bốp.

Vương Bác Thần lại đấm một đấm vào miệng Trần Diệp, đánh đến nỗi mắt Trần Diệp nổ đom đóm, răng rơi ra mấy cái.

Trần Diệp còn muốn nói chuyện, Vương Bác Thần lại đánh thêm một cái vào miệng ông ta, cả khuôn miệng đều bị đánh nát, thậm chí còn nghe thấy âm thanh răng rắc vang lên, cái cằm Trần Diệp bị đánh cho gãy xương.

“Nếu như ông đã dùng cái miệng này mắng vợ tôi, vậy thì cái miệng này của ông không cần phải tồn tại nữa.”

Vương Bác Thần lạnh lùng nói.

Triệu Thanh Hà cùng mọi người trợn mắt há hốc mồm.

“Bác Thần, anh làm cái gì vậy!”

Triệu Thanh Hà hoảng loạn, đây là nhân viên chính phủ, còn là người phụ trách cục thương nghiệp, bây giờ bị chồng cô đánh, sau này công ty Hoa Nguyên còn có thể thuận lợi phát triển được à?

“Anh, sao anh lại có thể xúc động như vậy chứ!”

Vương Bác Thần nói: “Ông ta chả là cái thá gì hết, cho dù là thiên vương lão tử có đến đây thì cũng không thể bắt nạt vợ anh.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK